CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 20&19 THƯỜNG NIÊN NĂM A2017
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA
NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN NĂM A2017
Lời
Chúa: Is 56, 1.6-7; Rm 11, 13-15.29-32; Mt 15, 21-28
Mt
15, 21-28: “…Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền
có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: "Lạy Ngài là
con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm".
Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà xin rằng:
"Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi".
Người trả lời: "Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel".
Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi". Người
đáp: "Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó". Bà ấy đáp lại:
"Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi
xuống". Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: "Này bà, bà có
lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy". Và ngay lúc đó, con gái bà đã được
lành…”.
+/Trong
sách ‘Cùng
Đọc Tin Mừng’ cho biết,có Norman
Vincent Peale (1898-1993) là một mục sư danh tiếng trong Giáo Hội Tin Lành
Methodist,đồng thời cũng là nhà tâm lý trị liệu danh tiếng ở Mỹ, đã xuất bản
nhiều tác phẩm thuộc hạng ăn khách nhất/(best-selling books), trong đó có
cuốn "sức mạnh của tư tưởng tích cực"/(The Power of positive thinking),xuất bản năm 1952,được dịch ra đến
41 thứ tiếng,bán ra hơn 20 triệu cuốn và còn được thu vào băng đĩa để phát hành.Cuốn sách nầy lôi
cuốn được nhiều độc giả đến thế,vì
nó giúp
cho người ta tìm thấy bí quyết tránh thất bại và đạt tới thành công.Tác giả cuốn
sách viết: người ta thất bại vì người ta thiếu lòng tin,thiếu lòng tin nơi
Thiên Chúa và thiếu tin tưởng vào khả năng của mình.Vậy muốn thành công, hãy gầy
dựng cho mình một niềm tin mạnh mẽ.
-Anh
chị em thân mến, Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa nghe lời kêu xin của
một phụ nữ ngoại đạo ở vùng Canaan,
vì nhận thấy lòng tin của bà thật là vững mạnh.
+/Nếu
ta ở trong hoàn cảnh người đàn bà nầy, chắc
chúng ta tức tối bỏ đi, thầm oán trách Chúa vô tâm. Đó là bức tường thứ nhất
người đàn bà Canaan đụng phải, nhưng bà không thối lui.Bà cứ liên lỉ nài van,
còn Chúa Giêsu thì cứ tiếp tục lặng thinh. Bà kêu xin bền bĩ
đến độ các tông đồ đi theo chịu không nổi, nên mới xin Chúa Giêsu đáp lại
ước vọng của bà: "Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta
mà kêu mãi!".Chúa
Giêsu lại từ chối: "Thầy chỉ được sai đến với chiên lạc nhà Israel".
-Cũng
vì Sứ mạng của Chúa Giêsu vào thời điểm đó chỉ dành cho dân Israel mà thôi.Chưa
đến lúc,chưa đến giờ Chúa tỏ ơn cứu độ cho mọi dân tộc.
-Bị
từ chối thẳng thừng,bị đụng
vào bức tường thứ hai, nhưng bà không nhụt chí.Bà vẫn tiếp tục van xin. Bà bái
lạy Người cách thành khẩn: "Lạy Ngài xin cứu giúp tôi".Lần nầy,Chúa
Giêsu trả lời cách cứng cỏi và quyết liệt:"Không nên lấy bánh của con cái
mà cho chó con". Thế là bà lại đụng phải bức tường thứ ba,tưởng như còn
cao hơn, dày hơn hai bức tường trước.Vẫn không thoái chí, bà khiêm nhường chấp
nhận thân phận thấp hèn của mình và khiêm tốn cầu xin: "Thưa Ngài, đúng thế,
nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống".
-Đến
đây thì Chúa Giêsu không thể chối từ được nữa, và nguyện vọng của người phụ nữ Canaan đã
được đáp ứng hoàn toàn. Con gái bà đã được cứu chữa.Và Chúa Giêsu xác nhận rằng bà được như ý
bà muốn là nhờ lòng tin: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao
thì sẽ được vậy."
+/Vì
muốn cho chúng ta biết rằng lòng tin có sức cứu chữa và làm nên phép lạ, nên
sau mỗi lần cứu bệnh nhân lành bệnh, Chúa Giêsu thường nói: "Đức tin của
con đã cứu chữa con".
-Chúa
Giêsu khẳng định trong
Tin
Mừng rằng ai có lòng tin mạnh
thì
có thể làm được bất cứ việc gì. "Nếu anh em có lòng tin bằng hạt cải thôi,
thì dù anh em có bảo núi nầy: "rời khỏi đây, qua bên kia!" nó cũng sẽ
qua,và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được." .
-Lòng
tin là bí quyết của thành công,đó là bài học quan trọng mà Chúa Giêsu muốn gửi
đến chúng ta hôm nay.Tiếc
thay không ít người trong chúng
ta không biết tận dụng bài học đó để thu hoạch những thành quả tốt đẹp trong cuộc
đời Ki tô hữu
của mình.
-Qua
các bài sách Kinh
Thánh hôm nay,Thiên
Chúa khẳng định ý muốn của Người là muốn cứu độ mọi người và mọi nước. Nên Người
không muốn chúng ta có thái độ hẹp hòi kỳ thị một ai. Người muốn Nhà của Người
là Hội Thánh phải trở thành Nhà cầu nguyện của hết mọi dân tộc.Chúng ta có nghĩa
vụ đón mời hết mọi người vào.Chúng ta không được gây cản trở cho một ai đến với
Hội Thánh.
-Sau
thế chiến thứ II ít lâu, người ta thu dọn những đổ vỡ và người ta thấy trên một
bức tường nhỏ, có hàng chữ sau đây của một người Do Thái đang trên đường trốn
tránh bọn Đức quốc xã. Người Do Thái ấy đã viết như thế này: Tôi tin vào mặt trời
ngay cả lúc nó không chiếu sáng. Tôi tin vào tình yêu ngay cả lúc nó vắng bóng.
Tôi tin vào Thiên Chúa ngay cả khi Ngài yên lặng.
-Cũng
Trong phạm vi đức tin của một đời người,có những lúc tươi sáng và hứng khởi,nhưng cũng có những
khi ảm
đạm và khủng hoảng.Nếu như lúc này đây
ai trong chúng ta đây đức tin đang suy yếu, ngoài việc học hỏi
và cầu nguyện chúng ta hãy thực hiện những hành động bác ái yêu thương,để nhờ
đó chúng ta sẽ gặp được Chúa,được ơn cứu độ,ngang qua việc phục vụ những người
anh em của chúng ta.Amen
CHIA SẺ LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT
19 THƯỜNG NIÊN NĂM A2017
Lời Chúa: 1V. 19, 9a.11-13a; Rm. 9, 1-5; Mt.
14, 22-33
Mt
14, 22-33: “…Khi dân chúng đã ăn no, lập tức
Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc
Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình.
Ðến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng
đánh chập chờn vì ngược gió.Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với
các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: "Ma
kìa!", và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các
ông rằng: "Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ!" Phêrô thưa lại rằng:
"Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến
cùng Thầy". Chúa phán: "Hãy đến!" Phêrô xuống khỏi thuyền, bước
đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp
chìm xuống nên la lên rằng: "Lạy Thầy, xin cứu con!" Lập tức, Chúa
Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: "Người hèn tin, tại sao mà nghi
ngờ?" Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong
thuyền đến lạy Người mà rằng: "Thật, Thầy là Con Thiên Chúa…".Ðó là
lời Chúa.
+/Anh chị em thân mến,Đức Piô thứ IX, khi vừa mới lên ngôi Giáo
hoàng, có một anh họa sĩ trẻ mới học nghề,nên anh
ta muốn được nổi tiếng và vừa để kiếm tiền,anh vẽ/họa
hình Đức Tân Giáo hoàng.Hình vẽ/họa
không giống,không đẹp lắm! Anh đem bức họa vào để xin Đức Giáo Hoàng
Piô 9 ký tên bên dưới. Đức Piô
9 vẫn vui vẻ nhận lời.Bên trên chữ ký, ngài ghi lại câu Phúc âm Matthêu
14, 27 như sau: "Cứ bình tĩnh, Cha đây, đừng sợ." .Ý Đức Thánh Cha cũng hơi hài hước.Ngài muốn nói: hình họa vừa xấu
vừa không giống.Nhưng anh
chàng họa sĩ xem ra không hiểu,vẫn đem bức họa in ra và đi bán khắp nơi.
-Trên đời này, nếu không có niềm tin, con người sợ nhiều thứ lắm: sợ
chết - sợ bệnh tật - sợ bị thua kém - sợ người khác,sợ
ma,sợ quỉ.Con người sợ những thứ đó, cũng phải thôi, vì trong vũ trụ này,
thực ra con người là một tạo vật xem ra khá bé nhỏ.
-Bài tin mừng của chúa nhật hôm nay,Chúa Giêsu lại dạy mỗi người
kitô hữu chúng ta: "đừng sợ".Đối
với chúng ta nói riêng,cũng như đối với
dân Do Thái nói chung,biển cả tượng trưng cho sức mạnh của sự dữ và đen tối của cuộc đời.
-Theo ngôn ngữ Kinh Thánh, “biển” là nơi có các sức
mạnh tà thần cư ngụ và hoạt động.Nói rằng “đang ở trên mặt biển” có nghĩa là
đang ở trong tình trạng bị các sức mạnh của bóng tối đe dọa.Và ở đây,biển làm cho các
môn đệ Chúa lo và sợ.
-Thánh Phêrô cũng chẳng phải là một thầy phù thủy hay một
siêu nhân
nên ông đâm sợ.Không phải là nỗi sợ hãi do
gặp một nhân vật thiên giới,nhưng là sợ bão, sợ bị đe dọa, sợ không được an
toàn.
-Tác giả Mt dùng các từ của Tv 69,2-3,Khi bước đi trên mặt “nước”, “nhìn vào gió” thay vì
nhìn vào Chúa của ông, ông bắt đầu “chìm”, ông liền “kêu” lên: Thưa Ngài, “xin
cứu con”.
-Đức Giêsu đưa tay ra nắm lấy Phêrô và nói với ông.Ở bề
mặt, cử chỉ này của Người là cần thiết để cho Phêrô khỏi bị chìm. Nhưng ở một
chiều sâu khác,hẳn là tác giả Mt nghĩ đến Tv 143,7: Đức Giêsu cung cấp sự che chở của Thiên Chúa.
Đối với tác giả,điều quan trọng là sự hiện diện cứu độ này của Thiên Chúa.Không có nghĩa là không còn bão tố,nhưng là ta trải
nghiệm được sự hiện diện này ngay trong gió bão của cuộc đời.Và Những ai dám
vâng lời và di chuyển ra bên ngoài sự an toàn của mình sẽ trải nghiệm được sự
hiện diện này.
-Ở đây,Thánh Phêrô vẫn chỉ là “người có đức tin nhỏ bé”/người kém tin, và đức tin là một sự pha trộn giữa
can đảm và sợ hãi, vâng nghe Chúa và nhìn vào gió, tin tưởng và hoài nghi.
+/Qua bài Tin Mừng này, chúng ta ghi nhận được bốn bài học sau đây:
1-Bài học thứ nhất,việc Chúa Giêsu đi trên
mặt biển đến với các môn đệ cho chúng ta biết Ngài là Thiên Chúa.Đối với Chúa,việc này không có gì là khó khăn,và đối với chúng
ta,cũng chẳng có gì là khó hiểu,vì Ngài là Thiên Chúa,là Đấng tạo dựng vũ
trụ,Ngài quyền phép vô cùng.Chính Ngài cầm quyền trên mọi định luật vật lý, nên
việc Ngài đi trên sóng nước không có gì là phản khoa học hay vô lý,nhưng lại
minh chứng quyền năng Thiên Chúa của Ngài.
-Các môn đệ hôm ấy được chứng kiến tận mắt và ghi nhận sự kiện tỏ
tường Chúa có quyền trên sóng biển, đi trên sóng, truyền cho chúng yên lặng.Vì
thế, lòng tin của các môn đệ vào Chúa càng gia
tăng.
-Đây cũng là điều nhắc nhở chúng ta: Chúng ta phải tin vào Chúa Giêsu tuyệt đối, và thể hiện niềm tin ấy bằng
cách sống theo những lời Chúa dạy,bởi vì như thánh Giacôbê nói: đức tin không
có việc làm là đức tin chết.
2-Bài
học thứ hai, đang khi các môn đệ gặp bão táp, sóng gió thì Chúa xuất hiện để
cứu giúp họ.Trong khoảnh khắc mọi sự đều
thay đổi vì có Chúa.Điều này cho chúng ta biết: Ở đâu có Chúa là ở đó có bình an.Cuộc đời chúng ta cũng vậy,có giông tố bão táp,có thử
thách khó khăn, nhưng chúng ta đừng bao giờ thất vọng nghĩ rằng Chúa bỏ rơi
chúng ta,Chúa ở xa chúng ta, hay không để ý gì đến chúng
ta.
-Trái lại,Chúa luôn ở với chúng ta,luôn đồng hành với chúng ta trên
mọi nẻo đường,và Chúa luôn sẵn sàng trợ giúp chúng ta.Chúng ta có thể nói: trong
những giờ phút khó khăn, nguy hiểm, khổ đau,chẳng những Chúa đi bên cạnh chúng
ta, mà Chúa còn bồng bế chúng ta trên cánh tay toàn năng của Ngài.
3-Bài
học thứ ba,thánh Phêrô thấy Chúa đi trên sóng nước ngon lành,nên
đã phản ứng khá mau lẹ,có thể nói quá vội vàng trước khi kịp suy nghĩ,là xin
Chúa cho ông cũng đi trên sóng nước như Chúa.Chúa
bằng lòng ngay, nhưng vì yếu lòng tin và lo sợ nên
Phêrô đã bị chìm xuống.Ông lại vội vàng kêu xin Chúa và Chúa cũng cứu giúp ngay.
-Đây cũng là điều nhắc nhở chúng ta rằng:
một quyết định hay một hành động vội vàng thường dễ sai lầm và gặp khó khăn.Vì
thế, cần suy nghĩ cẩn thận trước khi quyết định một điều gì hay làm một việc gì,cần
phải cầu nguyện
nhiều trước khi hành động,và xác định
được nên làm hay không, nên làm và làm lúc nào.
-Nhưng Nếu chẳng may thất bại trong khi làm việc,thì
phải có
thiện chí thành tâm và cố gắng làm lại,đừng chán nản
thất vọng hay buông
xuôi.Thánh Phêrô đã làm như thế: đã
tin cậy Chúa, rồi càng yêu mến Chúa hơn trước và được Chúa tín nhiệm nhiều hơn.
4-Chúa Giêsu cũng dạy mỗi
người kitô hữu chúng ta qua Tin Mừng hôm nay là:
"đừng sợ", đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác, nhưng không giết
được linh hồn.Chỉ sợ Đấng đã giết rồi,lại còn ném vào hỏa ngục nữa.Ở đây Chúa còn dạy:"hãy
tin cậy tuyệt đối nơi quyền
năng Chúa".
+/Câu
chuyện để kết thúc sau
đây minh chứng cho lòng tin mến vững vàng,không sợ hãi, của một người
cùi, lại mù lòa nữa.Chị Vêrônica, một người Pháp, vào năm 1979, chị đã ngoài
58 tuổi. 55 năm mắc bịnh cùi, 20 năm bị mù lòa, chị vẫn làm việc trong một xí
nghiệp sản xuất đồ dùng của người cùi tại nước Camerun, châu Phi.Trong
tập nhật ký của chị có ghi một lời kinh đầy niềm tin, không sợ hải như
sau:"Lạy Chúa, Chúa đã đến và đã xin con tất cả. Phần con, con cũng hiến
dâng cho Chúa tất cả. Xưa kia, con thích đọc sách, rồi Chúa muốn mượn đôi mắt
của con. T rước đây con thích chạy nhảy trong khu rừng thưa, và Chúa đã mượn
đôi chân của con...Mỗi khi xuân về, con tung tăng hái những cánh hoa tươi, và
Chúa lại xin đôi tay của con...
-Con là một phụ nữ, con ưa ngắm nhìn suối tóc óng ả của con, ưa
ngắm nhìn những ngón tay thon thả nuột
nà xinh xắn của con. Thế mà giờ đây,đầu con hầu như chẳng còn một sợi
tóc nào! Cũng chẳng còn đâu những ngón tay hồng xinh xinh nữa! Chỉ còn lại vài
que củi... khô queo nhám nhúa...!
-Chúa ơi, Chúa hãy nhìn xem thân thể kiều diễm của con đã bị hủy hoại
đến độ nào rồi... Thế nhưng con không hề muốn nổi loạn,con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn...Vâng lạy Chúa, muôn đời con
sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn...Bởi vì nếu đêm nay, Chúa truyền cho con phải vĩnh
biệt cỏi thế, con cũng sẽ chẳng hối tiếc điều gì. Đời con đã đầy tràn hồng ân
kỳ diệu: đó là vì con được đắm mình trong Tình Yêu vô bờ của Chúa... Lạy Chúa
là Cha của con, Cha đã đối xử tốt với bé gái Vêrônica của Cha... Chiều nay, con
xin dâng lên lời nguyện thiết tha, cho tất cả mọi người cùi trên mặt đất. Xin
Cha thương đặc biệt đến những người cùi tâm hồn, đang đè bẹp hủy hoại họ. Chiều
nay, trong âm thầm con xin tận hiến đời con cho họ, vì họ cũng là anh chị em
của con...
-Con là bé gái thân thương của Cha. Cha ơi, hãy nắm lấy bàn tay đã
tàn phế của con để dẫn con đi, như người mẹ hiền dắt tay đứa con gái cưng của
mình. Hãy nhận chìm con, sâu xuống tận đáy trái tim Cha, cho con được ở đó với
mọi người thân yêu của con, bây giờ và cho đến mãi muôn đời. Amen..."
Nhận xét