CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 16&15 THƯỜNG NIÊN NĂM A 2017
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN NĂM A 2017
Lời Chúa: Kn. 12, 13.16-19; Rm. 8, 26-27; Mt. 13,
24-43
Mt. 13, 24-43: “...Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác
cùng dân chúng rằng: "Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong
ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào
ngay giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa lớn lên và trổ bông thì cỏ lùng cũng lộ ra.
Ðầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: "Thưa ông, thế ông đã không gieo
giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?" Ông đáp:
"Người thù của ta đã làm như thế". Ðầy tớ nói với chủ: "Nếu ông
bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ". Chủ nhà đáp: "Không được, kẻo
khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên
cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: "Các anh hãy nhổ cỏ lùng
trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho
ta".{Người lại nói với họ dụ ngôn khác mà rằng: "Nước trời giống như
hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt đó bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống,
nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời
đến nương náu nơi ngành nó".Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà
rằng: "Nước trời giống như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu
bột, cho đến khi bột dậy men".Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều
ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng
nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: "Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn, Ta sẽ
tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian". Sau khi giải tán dân
chúng, Người trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: "Xin Thầy
giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe". Người đáp
rằng: "Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống
tốt là con cái Nước trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma
quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu
lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra
như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm
điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc
lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong Nước của Cha
mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe".}Ðó là lời Chúa.
+/ Ở
Scotland, nghề canh nông đã được hiện đại hoá với
kỹ thuật máy móc tối tân, nhưng còn một công việc cần phải được làm cẩn thận
bởi bàn tay con người. Vài ngày trước khi mùa thu hoạch lúa mạch, một số đông
dân chúng đi bộ băng qua cánh đồng lúa để nhổ những cây lúa dại. Lúa mạch là nguồn
nông sản chính yếu cung cấp lương thực cho người dân Scotland. Một món ăn thông
dụng được ưa thích khắp nơi trong nước làm từ lúa mạch là món cháo đặc, một món
ăn điểm tâm vừa dễ nấu, vừa bổ dưỡng lành mạnh, không gây gia tăng chất béo,
cholesterol, trong động mạch. Do đó mùa gặt lúa mạch là một sinh hoạt rất quan
trọng.Điều rất đơn giản mà những người nông dân phải làm là nhổ những cây lúa
mạch dại ra khỏi ruộng lúa trước khi thu hoạch. Nếu để những cây lúa dại này
trong lúc gặt, những hạt giống của nó sẽ rớt xuống và mọc lên tràn ngập cánh
đồng trong mùa sắp tới. Sự khác biệt giữa lúa dại và lúa mạch thật rất tinh tế.Điều
lạ lùng là cây lúa dại thường lớn hơn và khoẻ mạnh
hơn lúa thật.Tuy
nhiên, nếu quan sát kỹ lưỡng sẽ thấy rằng nhánh và hạt lúa dại dài hơn, nhưng
lại lép. Điều này giúp ta hiểu tại sao những người nông dân phải chờ đợi cho
đến khi mùa thu hoạch đến mới nhổ những cây lúa dại, vì chỉ khi đó mới phân
biệt được rõ ràng.
+/Một
nhà hiền triết dẫn các học trò đến trên bãi cỏ hoang và hỏi các học trò: Làm
thế nào để diệt trừ hết cỏ hoang này?
Một
học trò thưa: “Dạ thưa thầy, chỉ cần có một cái xẻng thôi là xong hết ạ!”Nhà
hiền triết khẽ gật đầu. Một người học trò khác như phát hiện ra điều gì mới,
nói tiếp: “Dạ thưa thầy, đốt lửa để diệt cỏ cũng là một cách rất hay đấy ạ!”Nhà
hiền triết im lặng mỉm cười, ra hiệu gọi tiếp một học trò khác. Người học trò
thứ ba nói: “Thưa thầy, rắc vôi lên cũng có thể diệt được hết tất cả các giống
cỏ này ạ!”. Tiếp ngay sau đó là người học trò thứ tư anh ta nói: “Diệt cỏ phải
trừ tận gốc, chỉ cần nhổ được rễ lớn là xong hết!”. Các học trò đã lần lượt nói
hết suy nghĩ của mình, nhà hiền triết mới bình thản nói: “Muốn diệt hết cỏ dại
ở bãi hoang, chỉ có một cách hay nhất, đó là hãy trồng cấy mùa màng lên đó. Cũng như vậy, muốn để linh hồn không phải buồn lo tản
mạn, thì cách duy nhất là hãy chiếm cứ nó bằng những đức tính tốt”.Đây là
một câu chuyện thật ý nghĩa. Muốn trở nên người tốt thì không phải chỉ bỏ tật
xấu mà quan yếu là phải tập những thói quen tốt mới có thể giảm dần tính xấu.
+/Trong
bài Phúc âm hôm nay,Chúa Giêsu đã dùng những hình ảnh của nghề nông để diễn tả
về thế giới, Giáo Hội, Nước Trời hay Vương quốc Thiên Chúa, qua dụ ngôn cỏ
lùng, dụ ngôn hạt cải, và dụ ngôn men trong bột.
-Chúa Giêsu đã dạy
chúng ta qua dụ ngôn cỏ lùng là Thái độ của con người (biểu nhiên nơi các đầy tớ) là bất nhẫn
trước kẻ xấu và muốn diệt trừ.Thái độ của Thiên Chúa (chủ ruộng) là kiên nhẫn
chờ cho đến thời gian phán xét (mùa gặt) mới ra tay.
-
Hai dụ ngôn hạt cải và nắm men vừa cho thấy sức phát triển rất mạnh của Nước
Trời, vừa nói lên sự kiên nhẫn của Thiên Chúa : Ngài không nóng vội, nhưng
kiên nhẫn chờ cho hạt cải thành cây to và nắm men làm dậy cả thúng bột.
+/Trong Tông Huấn Tông Huấn Tình
Yêu Gia Đình của ĐGH Fx,và cũng như phần
chú giải về dụ ngôn men trong bột,William Barclay đã nói lên cái thành quả của
men Kitô giáo trong việc biến đổi thế giới trần gian này như sau:
1. Kitô
giáo đã biến đổi đời sống các cá nhân. Trong 1Cr 6, 9-10 thánh Phaolô đã nói: Trước kia, có vài người trong anh
em đã
là như thế. Nhưng anh em đã được tẩy rửa, được thánh hoá, được nên công chính.Sự biến đổi của Kitô giáo bắt đầu từ đời
sống cá
nhân,vì qua Chúa Kitô, nạn nhân của cám dỗ có thể trở thành người chiến thắng/vị
đại thánh.
2. Kitô
giáo đã biến đổi đời sống của giới phụ nữ.Lời cầu nguyện của một người đàn ông
Do Thái vào ban sáng là tạ ơn Thiên Chúa vì đã không tạo dựng nên ông là một người
ngoại đạo,một nô lệ hay một người phụ nữ! Trong văn hóa Hy Lạp,người phụ nữ
phải sống ẩn dật,và làm việc nội trợ.Trong những vùng đất ở phương đông, nhất
là một gia đình du mục,người cha được ngồi trên lưng lừa,người
mẹ phải đi bộ,và có thể còn phải mang vác một gánh nặng. Lịch sử chứng tỏ rằng
Kitô giáo đã biến đổi thân phận và đời sống của giới phụ nữ.
3. Kitô
giáo đã biến đổi đời sống của người yếu đuối và bệnh nhân.Trong cuộc sống khi chưa văn minh,họ bị coi là một mối phiền muộn.Ở thời điểm đó,một trẻ thơ khi vừa sinh ra,phải đem nộp để khám xét;
nếu khoẻ mạnh,nó được phép sống; nếu yếu đuối hay dị dạng,sẽ bị phơi nắng cho đến chết ở bên sườn núi.Kitô giáo soi sáng đức tin đầu tiên,để giúp
nhân loại chú ý và thánh hóa những sự đau khổ của cuộc sống.
4. Kitô
giáo đã biến đổi đời sống cho người già.Giống như người yếu,người già là một sự
quấy rầy.Người già, sau thời gian làm việc đã hoàn tất,không còn thích hợp với
bất cứ điều gì.Hoặc là bị loại trừ ra trên đống rác của cuộc sống.Kitô giáo là
đức tin đầu tiên coi con người như là những ngôi vị, chứ không phải là những
dụng cụ có khả năng làm việc càng nhiều càng tốt.
5. Kitô
giáo biến đổi đời sống cho trẻ thơ.Trong thời Chúa Giêsu những vụ ly dị xảy ra
lan tràn.Con cái là mối phiền muộn;và theo thói quen thường xảy ra là cứ để mặc
cho trẻ em chết một cách bi thảm.Trong thời xa xưa trẻ em có nhiều dịp để chết
trước khi bắt
đầu
sống.Chỉ một nhóm nhỏ những người Kitô giáo đã làm thay đổi tất cả vấn đề này.
+/Tóm lại,Lời Chúa
nói trong các dụ ngôn cỏ lùng,Dụ ngôn hạt cải và dụ ngôn men trong bột không bao giờ
sai.
-Ảnh hưởng của Kitô
giáo được chứng minh bằng sức mạnh mang tính chất giống như men trong bột của
một số nhỏ những người theo Chúa Kitô.Sách Công vụ
Tông đồ đã ghi rằng khi Kitô giáo đến Thessalonica,những người Do Thái phải kêu
la lên rằng:"Những người đã làm điên đảo thế giới,nay đã có mặt ở đây".
-Chính
Giáo Hội và
thế giới là một cánh đồng,trong đó những
hột giống và những cỏ lùng,những kẻ tốt và những người xấu,đều mọc lên chung,là
một nơi có chỗ để mọc,để được cải thiện và hơn hết để bắt chước gương nhẫn nại
của Chúa.(Th. Augustine) nói:"Những kẻ
dữ hiện hữu trong thế gian này hoặc là để được cải thiện hay là nhờ họ mà những
kẻ lành có thể luyện tập đức nhẫn nại".
-Bài đọc thứ
nhất Lời Chúa hôm nay,trích từ
Sách Khôn Ngoan,cũng nói về sự nhẫn nại của Chúa,với thánh thi ca ngợi sức mạnh
của Chúa rằng:"…Nhưng
dầu Chúa là chủ tể sức mạnh,Chúa xét xử nhân hậu, và Chúa cai trị chúng con với
nhiều khoan dung...Và Chúa đã dạy dân Chúa, bằng những việc làm này,là những kẻ
công chính phải ở hiền lành,và Chúa ban cho con cái Chúa điều kiện tốt để hy
vọng Chúa cho phép sám hối vì tội lỗi của họ…".
-Thiên Chúa khoan dung, độ lượng không phải để dung túng cho
các tội nhân, nhưng là để cho họ có thời gian thức tỉnh mà quay trở về.Chúa đã bao dung
nhẫn nại với chúng ta. Lẽ nào chúng ta lại thiếu nhân hậu khoan dung với tha
nhân,nhân?Nhất là với kẻ tội lỗi…?-Amen
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 15
THƯỜNG NIÊN A 2017
Lời Chúa: Is. 55, 10-11; Rm. 8, 18-23; Mt. 13, 1-23
Mt
13, 1-23: “...Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà
và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi
Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và
Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói:"Này đây, có người
gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời
bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên,
vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ
sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết
nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có
hạt sáu mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe".Các môn đệ đến gần
thưa Người rằng: "Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?" Người đáp
lại: "Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì
không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có,
thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ
nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng
nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: "Các ngươi lắng tai nghe mà
chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã
bịt tai nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được
mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành". Phần các con, phúc cho mắt các
con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các
con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các
con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được
nghe."Vậy, các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời
giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong
lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe
lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng
nó, đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời
Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng
lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không
sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu
được, nên sinh hoa kết quả đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có
hạt ba mươi...".Ðó là lời Chúa.
+/Jerry Anderson khi còn trẻ rất thích
đi săn vịt, và qua hình ảnh của những con vịt đi kiếm mồi, ông đã diễn tả đời
sống của các Kitô hữu như sau: Vào mùa thu, khi gió lạnh từ hướng bắc thổi về,
ông lấy những con vịt mồi bằng gỗ ra, lau chùi sạch sẽ, và móc những cái mỏ neo
mới vào những con vịt mồi này. Khi mùa săn vịt đến, ông đã sẵn sàng. Theo ông
Anderson hiện nay, những con vịt trời là những con vịt hoang sống ở các đầm
lầy. Chúng bơi lội xung quanh chỗ nước cạn và kiếm ăn ngay trên những đám cỏ
mọc lên ở đầm lầy. Chúng chỉ ăn những lương thực kiếm được trên mặt nước mà
thôi. Dù vậy, thỉnh thoảng, ông cũng đã nhìn thấy những con vịt lặn lỏn vào
trong những con vịt mồi. Chúng lặn sâu xuống đáy ao để tìm mồi, kiếm ăn trên
những thảo mộc, rong rêu mọc lên từ dưới đáy hồ.
-Ngày
nay, trong những cách thức nào đó, Anderson nói, những người Kitô hữu giống như
những con vịt đó. Một số là những con vịt cạn ở đầm lầy, thỏa mãn với phần
lương thực họ kiếm được trong những chỗ cạn của đời sống Kitô hữu. Những người
khác là những con vịt lặn. Họ lặn rất sâu vào trong Lời Chúa qua sự học hỏi
nghiên cứu Thánh Kinh, suy niệm, và tham gia vào trong đời sống và công việc
mục vụ của Giáo Hội. Lời Chúa phát sinh hoa trái phong phú trong đời sống của
họ.
+/Benjamin Franklin là một vị tổng
thống nổi tiếng của nước Mỹ. Ngày kia, ông nhận được món quà, đó là một cái chổi
từ Ấn Độ.Ông nhìn thấy mấy hạt giống còn dính vào cái chổi, và thế là ông bứt
ra và đem gieo những hạt giống ấy.Sau lần thu hoạch đầu tiên, ông đem phân phát
tất cả những hạt giống mình có cho bà con lối xóm. Và vụ thu hoạch của họ cũng thành công
tốt đẹp. Bằng cách này, ông trở nên người đầu tiên đưa rơm vào Hoa Kỳ, và khởi đầu cho kỹ nghệ sản xuất
chổi.
-Từ
các câu chuyện trên, chúng ta đi vào
đoạn Tin Mừng vừa nghe. Chúa Giêsu ban cho chúng ta những chân lý của Người, đó
là như những hạt giống chúng ta cần phải gieo trồng trong tâm trí chúng ta và trong
tâm trí những người khác nữa.Những hạt giống này,Người ban cho chúng ta qua
Thánh Kinh, qua giáo huấn của Hội Thánh, qua những bài giảng huấn của linh mục quản xứ.
-Khi dùng Dụ ngôn là một câu chuyện được sáng tạo
để qua đó dạy một bài học,thì Trong dụ ngôn
"Người Gieo Giống" này, Ðức Giêsu dạy ta phải biết mở lòng đón nhận
sứ điệp Chúa gởi tới với tinh thần tự do và có trách nhiệm. Ðiều này đặt ta
trước một chọn lựa.Ðức Giêsu đưa ra bốn loại người tiêu biểu sau đây:
-Loại người thứ nhất:Nghe Lời Chúa nhưng không hiểu, và quỉ
dữ đến tước đoạt mất tất cả.Người ta không hiểu vì chỉ nghe bằng đôi tai, bằng
đầu óc, chứ không bằng con tim. Ðây là loại người không dám chấp nhận sứ điệp
của Thiên Chúa và sợ không dám hoán cải.Vì lẽ thường, con người chỉ ưng nghe
những gì họ muốn nghe và sẽ quên đi tất cả những gì họ muốn quên.Như thế, Lời
Chúa không có tác động gì đến cuộc đời họ. Lời không ở trong tim họ.
-Loại người thứ hai là loại người nghe và tức khắc vui
lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu,khi bách hại xảy đến là mất tất cả.Ðây
là loại người hời hợt, tuy họ có thành tâm thiện chí, nhưng như "lửa
rơm" sẽ tắt ngúm khi thời thế đổi thay, Lời được nghe tai này, lọt qua tai
khác và mất đi.
-Loại người thứ ba là loại người nghe Lời, nhưng những lo
lắng việc đời làm chết ngạt Lời. Họ bận bịu quá, lo toan quá. Mọi việc thờ
phượng Thiên Chúa chỉ là bổn phận theo luật.Ði lễ thì đứng ngoài nhà thờ, mong
cho chóng xong để "bận bịu" tiếp.Họ là loại
người mà Thiên Chúa không có vị trí trung tâm trong gia đình và đời sống nghề
nghiệp của họ.Lời không giải quyết gì trong đời sống họ.
-Loại người thứ tư là loại người sẵn sàng nghe và đón nhận
Lời Chúa. Lời đến với họ và thấm sâu vào lòng. Lời nảy sinh hoa trái bằng một
đời sống tin yêu, tự do, có trách nhiệm.Với loại người này,Lời là nguồn sức
sống và mang lại hạnh phúc, vì Thiên Chúa là Ðấng Cứu độ họ.
-Họ Như lời tiên báo của ngôn sứ được ứng nghiệm trong Bài
Ðọc I hôm nay: Is 55, 10-11,Trích
sách Tiên tri Isaia: “...Ðây Chúa phán: Như mưa tuyết từ
trời rơi xuống và không trở lên trời nữa, nhưng chúng thấm xuống đất, làm cho
đất phì nhiêu, cây cối sinh mầm, cho người gieo có hạt giống, cho người ta có
cơm bánh ăn, cũng thế, lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không
sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta,và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác...".
-Dĩ
nhiên chúng ta phải nhớ rằng Chúa Giêsu đang giảng bằng dụ ngôn, và chân lý tôn
giáo được núp sau hình ảnh của dụ ngôn đó. Điều này thực sự muốn nói là kết quả
của lời Chúa. Lời ấy có khả năng phát triển và sinh hoa kết trái cách phi thường
trong lòng người.
-Chính
thánh Marcô đã cắt nghĩa dụ ngôn này một cách vắn tắt: Người gieo giống là
chính Thiên Chúa và hạt giống là Tin Mừng, hay nói một cách khác, chính Chúa
Giêsu là người gieo giống và hạt giống là những lời Ngài giảng dạy,còn tâm hồn
chúng ta là những thửa đất.
-Thế thì những thửa đất ấy giờ đây như thế nào?
-Lời
Chúa được gieo nơi chúng ta không phải là những hạt giống rơi trên vệ đường,rơi
giữa bụi gai hay ở trên sỏi đá. Nhưng lời đó phải được thâm nhập vào tận đáy
lòng chúng ta để rồi sinh hoa kết trái một cách tốt đẹp. Lời Chúa luôn có một
sức sống làm nẩy sinh hoa trái, nhưng lời ấy có thực sự đem lại kết quả tốt cho
tâm hồn chúng ta hay không, thì còn tuỳ thái độ đón nhận và cộng tác của chúng
ta đối với lời Chúa.
+/Nói tóm
lại, để trở nên đất tốt, Giáo Hội khuyên chúng ta hãy sống xứng đáng với đời sống
Kitô hữu bằng việc tuân giữ:Mười điều răn của Chúa,sáu điều răn của Hội Thánh, Bài giảng trên núi và giáo lý của các tông đồ truyền lại, và được nâng đỡ bởi ân sủng của Chúa Thánh Thần,thì chúng ta sẽ sinh hoa trái trong Giáo Hội, cho danh Thiên Chúa sáng ngời hơn.Amen
Nhận xét