CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 5&4 MÙA CHAY NĂM A 2017
CHIA SẺ LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT 5 MÙA CHAY NĂM A2017
Lời
Chúa: Ed 37, 12-14;Rm 8, 8-11;Ga 11, 1-45
Ga 11, 1-45 “...Khi ấy, có một người đau liệt tên là Ladarô, ở Bêtania, làng quê của Maria và Martha. (Maria này chính là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Em trai bà là Ladarô lâm bệnh). Vậy hai chị sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt". Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển".Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: "Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư?" Chúa Giêsu đáp: "Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày thì không vấp ngã, vì người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngã vì không có ánh sáng". Người nói thế, rồi lại bảo họ: "Ladarô bạn chúng ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, nếu ông ta ngủ, ông sẽ khoẻ lại". Chúa Giêsu có ý nói về cái chết của Ladarô, nhưng môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rõ: "Ladarô đã chết. Nhưng Ta mừng cho các con, vì Ta không có mặt ở đó để các con tin. Vậy chúng ta hãy đi đến nhà ông". Lúc đó Tôma, cũng có tên là Điđimô, nói với đồng bạn: "Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người".Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm). Nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy". Chúa Giêsu nói: "Em con sẽ sống lại". Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại". Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?" Bà thưa: "Thưa Thầy, vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian".Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng: "Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em". Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và đi đến cùng Chúa. Vì lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người còn đang đứng ở nơi Martha đã gặp Người. Những người Do-thái cùng ở trong nhà với Maria và an ủi bà, khi thấy bà vội vã đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp mình xuống dưới chân Người và nói: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, thì em con không chết". Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do-thái theo bà cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: "Đã an táng Ladarô ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem". Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ. Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: "Hãy đẩy tảng đá ra". Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày". Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?" Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con, nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con". Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi ra cho anh ấy đi".Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. Đó là lời Chúa.
Ga 11, 1-45 “...Khi ấy, có một người đau liệt tên là Ladarô, ở Bêtania, làng quê của Maria và Martha. (Maria này chính là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Em trai bà là Ladarô lâm bệnh). Vậy hai chị sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt". Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển".Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: "Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư?" Chúa Giêsu đáp: "Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày thì không vấp ngã, vì người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngã vì không có ánh sáng". Người nói thế, rồi lại bảo họ: "Ladarô bạn chúng ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông". Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, nếu ông ta ngủ, ông sẽ khoẻ lại". Chúa Giêsu có ý nói về cái chết của Ladarô, nhưng môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rõ: "Ladarô đã chết. Nhưng Ta mừng cho các con, vì Ta không có mặt ở đó để các con tin. Vậy chúng ta hãy đi đến nhà ông". Lúc đó Tôma, cũng có tên là Điđimô, nói với đồng bạn: "Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người".Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm). Nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy". Chúa Giêsu nói: "Em con sẽ sống lại". Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại". Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?" Bà thưa: "Thưa Thầy, vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian".Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng: "Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em". Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và đi đến cùng Chúa. Vì lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người còn đang đứng ở nơi Martha đã gặp Người. Những người Do-thái cùng ở trong nhà với Maria và an ủi bà, khi thấy bà vội vã đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp mình xuống dưới chân Người và nói: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, thì em con không chết". Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do-thái theo bà cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: "Đã an táng Ladarô ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem". Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ. Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: "Hãy đẩy tảng đá ra". Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày". Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?" Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con, nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con". Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi ra cho anh ấy đi".Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. Đó là lời Chúa.
+/Thời
chiến quốc bên Trung Hoa, có
người đem dâng vua nước Sở một vị thuốc bất tử. Người ấy bưng vị thuốc vào, viên quan canh cửa hỏi rằng:- Vị thuốc này có uống được
không?,Người ấy đáp:- Uống được.Tức thì
viên quan giật lấy mà uống. Chuyện đến tai vua. Vua liền bắt viên quan đem giết.Viên quan kêu rằng:- Thần đã hỏi người đem dâng thuốc. Người ấy nói rằng: “uống được”, nên
thần mới dám uống. Thế là thần vô tội, mà lỗi ở
người dâng thuốc. Vả chăng, người đem dâng thuốc nói là thuốc bất tử. Thế mà
thần mới uống vào đã sắp phải chết, vậy là thuốc thử chứ sao gọi là thuốc bất
tử được?. Nhà vua
giết thần, là bắt tội một người vô tội. Hơn nữa, còn chứng tỏ rằng thiên hạ dối
được nhà vua mà nhà vua vẫn tin.Vua nghe nói có lý, bèn tha cho viên quan ấy,
không giết ông nữa.
-Làm
gì có thuốc bất tử trên trần gian này!,Chỉ có những kẻ quá ham sống sợ chết nên
mới mơ tưởng đến loại thần dược chỉ có trong huyền thoại. Chúng ta không bao
giờ có thể thuyết phục cái chết dời xa cuộc đời ta.
+/Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp
chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài
lớn.Không ngờ một ngày, Thần Chết đột nhiên xuất hiện đòi đưa anh ta đi. Lúc
này anh ta mới nhận ra mình chưa kịp hưởng thụ chút gì từ số tiền kia. Anh ta
bèn nài nỉ:- Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần cho tôi
sống thêm một năm thôi.- Thần Chết lắc đầu: Không được.- Người keo
kiệt rằng: Vậy tôi đưa Ngài một nửa. Ngài
cho tôi nửa năm nữa, được không? .Thần Chết
vẫn không đồng ý.Anh ta vội nói:- Vậy… tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài
cho tôi một ngày thôi, được không?- Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi
hái trên tay rằng: Không
được.Người đàn ông tuyệt vọng cầu xin Thần Chết lần cuối cùng:- Thế thì Ngài
cho tôi một phút để viết chúc thư vậy.Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh run rẩy
viết một dòng:- Xin hãy ghi nhớ: “Bao nhiêu tiền
bạc cũng không mua nổi một ngày sống”.
-
Tin mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta một Đấng Hằng Sống/ trường sinh bất tử: “Chính Thầy là sự sống lại
và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết cũng sẽ được sống. Ai sống và
tin vào Thầy sẽ không bao giờ phải chết…”.
-Phép
lạ cho Ladarô sống lại chỉ là chuẩn bị cho một phép lạ vô cùng lẫy lừng, một
phép lạ trọng đại nhất, chính là Đức Giêsu Kitô đã chết và đã sống lại vinh
quang, mà chúng ta sẽ cử hành trong Tuần Thánh sắp đến. Đức Kitô chết và sống
lại là để dẫn đưa con người ta từ cõi chết trở về cõi sống, từ nơi tạm bợ về
chốn vĩnh hằng.
- Việc cứu
sống Ladarô là sự phục sinh thể xác cho chính Ladarô, và còn báo trước sự phục
sinh thể xác của Đức Giêsu và của mọi người chúng ta nữa.
+/Điều
tôi cảm xúc nhất về câu chuyện Lagiarô, là khi Chúa Giêsu nói cùng Martha:
"Ta Là Sự Sống". Sự Sống,Ngay chính giữa cảnh chết chóc khóc lóc tang thương, Chúa
đến mang sự sống; ngay giữa lúc khóc than, Chúa mang đến nụ cười.Nên chú ý câu
Chúa nói:Ta Là.
Không Ta Đã Là hoặc Ta Sẽ Là.Ta Là: Hiện Tại, Bây Giờ. Vì với Chúa không thể có
quá khứ và chẳng có tương lai. Không thể chết, nếu tin vào Sự Sống và Sự Sống
Lại. Không thể chết, vì chết chỉ là một phần của đời sống trường sinh bất tử.
-Là
con người như bao con người, Chúa xúc động trước cái chết của Lagiarô: Người
rơi lệ. Nhưng Người đã không để cho những bức xúc nhân tính lu mờ đi bản chất
thiên tính của mình, như Lời Kinh Tiền Tụng chốc nữa ta
nghe rằng: "Là người thật, Chúa Kitô đã khóc Lagiarô, bạn hữu
Người; là Thiên Chúa hằng sống, Người đã truyền cho Lagiarô sống lại ra khỏi
mồ."
-Sắp
bước vào Tuần Thánh, một lần nữa, câu chuyện người chết sống lại Lagiarô là một
lời cảnh báo vừa nghiêm khắc vừa xúc động: là không thể có sự sống đời sau, nếu không trọn vẹn và thành tín
sống đời sống trần thế
này. Không thể có tương lai vĩnh cữu nếu hiện tại chỉ
là một con số không to tướng!Nếu chúng ta đợi chờ sống đời sống
trường sinh chỉ sau khi đã nhắm mắt xuôi tay, thì chắc chắn đó là điều vô cùng ảo
tưởng.
-Nói
một cách khác,giữa những đớn đau mất mát về vật chất xác thịt, điều tưởng chừng
như phải khóc than đau buồn, là khi niềm tin vào Sự Sống và Sự Sống Lại bị phai nhoà mai một. Chúng ta phải
khóc, phải buồn, phải xót thương khi người thân không còn nữa. Nhưng những giọt
nuớc mắt và nỗi buồn phải hòa quyện trong một niềm tin sắt đá là có Sự Sống và Sự Sống Lại.Và Chúa đã tiêu diệt sự chết 2017 năm trước đây, trên đồi Golgotha.
-Điều
cảm xúc và đáng suy nghĩ khác là khi Chúa Giêsu phán: "Lagiaro! Hãy ra
đây!".Đó là một lệnh truyền!Nên ta Hãy ra khỏi sự chết và hãy mạnh dạn
bước vào Sự Sống.Và vì thế, khi tâm trí ta dày đặc những ý tưởng sợ hãi, lo âu,
buồn phiền, thất vọng; rồi khi
phải đối diện với những dục vọng vật chất xác thịt thấp hèn; khi phải chiến đấu,vật lộn với những đam mê bất chính,ta hãy nghe lệnh Chúa phán truyền với
chính mình:" Hãy
ra đây".Và
chúng ta phải nghe lệnh truyền ấy,hãy Nghe và bước ra khỏi những hang mộ của tối
tăm, như Lagiarô đã nghe và đã bước ra từ nấm mộ sự chết đời mình.Hãy đừng chần
chừ! Hãy không do dự. Hãy mạnh dạn bước ra vì cuối đường hầm, Chúa Giêsu,Sự Sống và Sự Sống Lại, đang giang rộng tay chào đón ta…Amen.
...............................
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY
A2017
Lời Chúa: 1Sm 16,1b.6-7.10-13a; Ep 5,8-14; Ga 9,1-41
-Ga
9, 1-41 (bài dài): “…Khi ấy, Chúa Giêsu đi
qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai
đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?" Chúa
Giêsu đáp: "Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để
công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những
việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta
còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian". Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy
nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo: "Anh hãy
đến hồ Silôê mà rửa" (chữ Silôê có nghĩa là được sai). Anh ta ra đi và rửa,
rồi trở lại thì trông thấy được.Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng
thấy anh ta ăn xin đều nói: "Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin
sao?" Có kẻ nói: "Đúng hắn!" Lại có người bảo: "Không phải,
nhưng là một người giống hắn". Còn anh ta thì nói: "Chính tôi
đây". Họ hỏi anh: "Làm thế nào mắt anh được sáng?" Anh ta nói:
"Người mà thiên hạ gọi là Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến
hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và tôi trông thấy". Họ lại hỏi:
"Ngài ở đâu?" Anh thưa: "Tôi không biết". Họ liền dẫn
người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà
bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi
anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi
rửa và tôi được sáng mắt". Mấy người biệt phái nói: "Người đó không
phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat". Mấy kẻ khác lại rằng:
"Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?" Họ bất
đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: "Còn anh, anh
nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Đó là một tiên
tri". Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi
trước khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con
hai ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại
trông thấy?" Cha mẹ y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con
chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy,
và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi
nó, nó sẽ tự thưa lấy". Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người
Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu
là Đấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi,
xin các ông cứ hỏi nó". Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia
đã mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết
người đó là một kẻ tội lỗi". Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội
lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi
trông thấy". Họ hỏi anh: "Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở
mắt anh thế nào?" Anh thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông
còn muốn nghe gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ
liền nguyền rủa anh ta và bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn
chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với
Môsê, còn người đó chúng ta không biết bởi đâu mà đến". Anh đáp: "Đó
mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người
đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi,
mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời.
Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người
đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì". Họ bảo anh ta:
"Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta
ra ngoài. Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người
liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa
Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang
nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh". Anh ta liền nói: "Lạy
Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói:
"Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy,
thì được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù". Những người biệt
phái có mặt ở đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa
Giêsu đáp: "Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các
ngươi nói 'Chúng tôi xem thấy', nên tội các ngươi vẫn còn". Đó là lời
Chúa.
+/Một
vị Nhật hoàng sau khi làm việc căng thẳng muốn thư giãn, nên xin các quan tìm
cho một người biết nói đùa. Người ta dẫn đến cho ông một thiền sư.Nhật hoàng
nói:- Ta muốn nhà ngươi nói đùa cho ta nghe.Thiền sư rằng:- Tâu bệ hạ, xin bệ
hạ nói trước để hạ thần nói đùa theo.Nhật Hoàng nói:- Ta thấy nhà ngươi giống y
hệt một con lợn!.Thiền sư nói:- Tâu bệ hạ, còn hạ thần thì thấy bệ hạ giống y
hệt Đức Phật! Nhật Hoàng nói:- Tại sao ta bảo nhà ngươi là con lợn mà nhà ngươi
lại bảo ta là Đức Phật?.Thiền sư rằng:- Tâu bệ hạ, dễ hiểu lắm ạ: ai có tâm của
Phật thì nhìn vào đâu cũng thấy Đức Phật; còn ai có tâm của lợn thì nhìn vào
đâu cũng thấy lợn!...
- Ở đời,
khi nói về nỗi khổ thể lý của người bị mù lòa, người ta vẫn thường nói: “giàu
hai con mắt, khó hai bàn tay”.Còn đối với các nhà thi sĩ thì con mắt là một cái
gì đó rất thơ mộng! Nó luôn gợi hứng cho những ai yêu mến thơ văn có thể nảy
sinh sáng tác.Vì thế, có câu(của Lưu trọng Lư): “Mắt em là một dòng sông,
thuyền ta bơi lặng trong dòng mắt em”.Hay đối với những nhà nhân tướng học thì:
“Con mắt là phản ảnh của tâm hồn”. Nên nhìn con mắt, người ta có thể đoán bắt
được tính tình; hoặc với các nhà khoa học thì: “Con mắt được coi như một chiếc
máy chụp ảnh rất nhỏ nhưng rất tinh vi và phức tạp, chưa có một máy kỹ thuật số
nào sánh kịp. Con mắt thâu 80% số vốn kiến thức mà con người hấp thụ được.
-Tin Mừng hôm
nay cho chúng ta thấy Đức Giêsu đã làm phép lạ chữa người mù từ lúc mới sinh,và
cho biết Chúa là ánh sáng chiếu soi trần gian.Điều đặc biệt là nhờ con mắt đức
tin của anh mù sáng, nên con mắt thể lý cũng nhờ đó mà được trông thấy.
+/Bài đọc
một và hai lễ hôm nay cũng muốn tỏ cho ta biết Thiên Chúa là sự sáng,đã chỉ lối
đưa đường,để người ta tìm và thực hiện ý Chúa và sống theo tiếng gọi của ngài.
-Bài đọc
một là Chúa soi sang cho ngôn sứ nhận ra và xức dầu tấn phong Đa vít làm vua,để
khởi đầu thời kỳ Quân Chủ trong lịch sử Do Thái và lịch sử cứu độ.
-Bài đọc
hai thì thánh Phao lô lưu ý Tín Hữu E phê sô rằng,khi đã sống trong cộng đoàn
rồi,đã là con cái sự sang,thì phải sống như giữa ban ngày,và không sống trong
tăm tối của lầm lạc như trước kia,khi còn là dân ngoại.
- Tin Mừng
hôm nay cũng cho biết về Niềm tin vào Chúa Giêsu của người mù tăng dần theo với
thử thách.Thánh Gioan cũng kể có bốn cuộc thử thách.
- Thử
thách lần thứ nhất, những người láng giềng và những người trước kia thường thấy
anh ta ăn xin chất vấn: “hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?”.
Người mù xác nhận: “Tôi đi, tôi rửa, tôi nhìn thấy”. Anh không biết Chúa là ai:
“Ông ấy ở đâu, tôi không biết”. Anh coi Chúa Giêsu chỉ là một con người, một
người nào đó trong muôn vạn người: "Một người tên Giêsu đã xức bùn vào mắt
tôi".
- Thử
thách lần thứ hai, những chất vấn của giới Pharisiêu và lời nhạo báng: “một người
tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?”. Trước sức ép của họ, anh
suy nghĩ sâu xa hơn và anh nhận rằng "Ngài thật là vị tiên tri".
- Thử
thách lần thứ ba, họ gọi cha mẹ của anh ta đến để làm chứng, nhưng hai người sợ
hãi nên nói: “Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó”. Anh mù trực tiếp trả
lời về nguồn ánh sáng đã đón nhận.
- Thử
thách lần thứ tư, người Pharisiêu dùng đến Lề Luật. Người mù không cần biết đến
Luật. Anh ta dựa vào cảm nghiệm cá nhân đã gặp Đức Kitô. Cuộc tra vấn của giới
chức tôn giáo khiến anh khẳng định: "Người từ Thiên Chúa mà đến".
-Niềm tin
của người mù tiến triển qua những lần thử thách. Như thế,Càng gặp thử thách
niềm tin càng sáng lên.Thử thách càng cao đức tin càng mạnh. Vậy là Đức tin lớn
lên qua những hiểm nguy và đe dọa.Phép lạ này là một dấu chỉ minh chứng: Chúa
Giêsu là sự sáng thế gian, đã chữa lành sự mù lòa của nhân loại, chỉ cần một
điều kiện: Tin vào Ngài.
-Dấu lạ
chữa lành “anh mù tử thuở mới sinh” cũng cho thấy một lối nhìn rất mới mẻ, đầy
tích cực của Đức Giêsu trước những đau khổ bệnh tật,nhưng Ngài có thể mặc cho
đau khổ những giá trị thật cao vời. Nó có thể trở nên một cơ hội tốt để Thiên
Chúa làm công việc của Ngài.
+/Qua Câu
chuyện Tin Mừng chúa nhật 4 Mùa Chay này, mỗi người chúng ta hãy để cho Lời
Chúa như ánh mặt trời chiếu rọi vào tận thâm sâu tâm hồn của mình, để con mắt
đức tin của chúng ta sáng lên, hầu tránh đi tình trạng sáng con mắt thể lý,
nhưng lại mù con mắt tâm linh.
-Đức tin
giống như hạt ngọc bị lớp đất bụi che phủ. Những khó khăn thử thách giống như
chiếc dũa, dũa sạch bụi đá. Càng dũa nhiều, ngọc càng sáng. Đức tin giống như
ngọn đèn. Thử thách gian khổ là dầu. Càng có nhiều dầu gian khổ, đèn đức tin
càng toả sáng, càng toả nóng.Hành trình đức tin của anh thanh niên mù chính là
khuôn mẫu cho hành trình đức tin của mỗi người chúng ta. Anh thanh niên mù đã
chiến đấu với những bóng tối vây phủ đức tin của anh. Anh đã kiên trì và đã
chiến thắng. Anh đã ra khỏi tối tăm, gặp được Chúa Kitô nguồn ánh sáng. Đời anh
từ nay tràn ngập ánh sáng niềm tin.
-Tính kiêu
căng cố hữu nơi con người, một sự kiêu căng đã mang đến bao tai hại cho cá
nhân, gia đình và xã hội về nhiều phương diện.Ví dụ như: Có tội, nhưng không
bao giờ nhận mình có tội.Bất lực nhưng vẫn tưởng mình có đầy khả năng.
Tối tăm mù
lòa nhưng lại cho mình sáng suốt thông minh.
-Khi chúng
ta không thành thật khiêm nhượng và can đảm nhận ra sự bất lực, tối tăm và tội
lỗi của kiếp người, thì không ai có thể giải thoát chúng ta được, kể cả Thiên
Chúa.
-Ý tưởng
khác là:Mỗi người chúng ta có lẽ không hoàn toàn mù tối tâm hồn, nhưng có những
điểm tối mà ta phải thấy được. Chẳng hạn như những đam mê, tham vọng, hận thù,
ghen ghét, kiêu căng, có thể làm ta mù tối không nhìn thấy sự tốt lành nơi tha
nhân. Có một số người chỉ nhìn thấy điểm tối của người khác, chỉ nhìn thấy
những lỗi lầm, những khuyết điểm, mà không nhận ra những gì là xinh đẹp, những
gì là cao quý, thánh thiện nơi họ.
-Cứ tiếp
tục xét mình, ta sẽ thấy có nhiều điểm tối, sự mù tối của tâm hồn rất nguy hại.
Chỉ có ánh sáng của Đức Kitô soi chiếu, chỉ có cái nhìn của Đấng tình yêu, mỗi
người mới xóa tan những điểm tối đó. Chỉ có sự cầu nguyện và tin tưởng vào ơn
của Đấng là ánh sáng thế gian, chúng ta mới có thể xua đuổi bóng tối ra khỏi
tâm hồn và nhìn mọi sự trong ánh sáng Tin Mừng Đức Kitô. Amen
Nhận xét