CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 2&1 MÙA VỌNG NĂM A 2016
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 2 MÙA VỌNG
NĂM A2016
Lời
Chúa: Is 11,1-10; Rm 15,4-9; Mt 3,1-12
Mt 3, 1-12: “…Ngày ấy, Gioan Tẩy Giả đến giảng
trong hoang địa xứ Giuđêa rằng: "Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến".
Chính ông là người mà Tiên tri Isaia đã tiên báo: "Có tiếng kêu trong
hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng". Bởi
vì chính Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống
mật ong rừng. Bấy giờ dân thành Giêrusalem, khắp xứ Giuđêa và các miền lân cận
sông Giođan tuôn đến với ông, thú tội và chịu phép rửa do tay ông trong sông
Giođan. Thấy có một số đông người biệt phái và văn nhân cũng đến xin chịu
phép rửa, thì Gioan bảo rằng: "Hỡi nòi rắn độc, ai bảo các ngươi trốn lánh
cơn thịnh nộ hòng đổ xuống trên đầu các ngươi. Hãy làm việc lành cho xứng với sự
thống hối. Chớ tự phụ nghĩ rằng: tổ tiên chúng ta là Abraham. Vì ta bảo
cho các ngươi hay: Thiên Chúa quyền năng có thể khiến những hòn đá trở nên con
cái Abraham. Đây cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ
phải chặt đi và bỏ vào lửa. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, để các
ngươi được lòng sám hối; còn Đấng sẽ đến sau tôi có quyền năng hơn tôi và tôi
không đáng xách giày Người. Chính Đấng ấy sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần
và lửa. Ngài cầm nia trong tay mà sảy lúa của Ngài, rồi thu lúa vào kho, còn
rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt...". Đó là lời Chúa.
*/Mở đường Chúa đến,Có câu chuyện vui kể rằng: Một lần, để phát động
phong trào An Toàn Giao Thông, một tổ chức thuộc Liên hiệp quốc đã tổ chức cuộc
thi xã luận quốc tế với chủ đề “Con đường với cuộc sống”. Sau đây là một số bài
thi được ban giám khảo đánh giá cao:- Nước Pháp (2 bài): “Con đường tình yêu”,
“Nên tỏ tình trên đoạn đường như thế nào?”.- Nước Mỹ: “Con đường nào có thể rút
lui sau khi phát động cuộc chiến tranh?”.- Nước ý: Những con đường trong tranh
trừu tượng!- Nước Anh: “Đường đến các trường Đại học và câu lạc bộ bóng đá”!-
Nước Đức: “Luận về con đường trong triết học”!- Nước Singapor: “Cần phải làm gì
để các con đường luôn sạch sẽ?”.- Nước Trung Quốc: “Người ta có thể làm những
con đường… giả, đường nhái được không?”.- Và… Việt Nam (3 bài): “Tại sao cần
đào lấp?”, “Khi đường trở thành dòng sông”, “Những con đường cát bụi”!.
-Con đường
thật muôn màu muôn vẻ. Có con đường vật chất để đi và cũng có con đường là
hướng đi của cả một dân tộc, một đất nước. Việt Nam ta đang đi trên con đường
hướng tới xã hội chủ nghĩa. Có người bảo sẽ không bao giờ tới. Có người cho
rằng tới mà rất chậm.
*/Nhà văn Lộ Tấn khi 20 tuổi được cha mẹ gửi sang du học tại Nhật. Ông
theo học ngành Y. Tình cờ ông được xem một đoạn phim thời sự, trong đó có cảnh
một người Trung quốc bị người Nhật hành hình, điều đáng buồn là rất nhiều người
Trung quốc khỏe mạnh đứng xem với vẻ mặt đần độn, không phản ứng gì. Ông lập
tức bỏ học ngành Y năm thứ 2, và chuyển sang viết văn. Bởi ông nhận thấy học
chữa bệnh trong lúc này không quan trọng, bởi dân mà còn ngu muội, hèn nhát,
thì dù thân thể có khỏe mạnh cũng chỉ là nô lệ mà thôi. Từ đó ông muốn dùng
ngòi bút để chữa bệnh tật trong tính cách dân tộc. Chính chàng trai này là tác
giả của câu nói nổi tiếng để khích lệ những người mở đường: “Kỳ thực trên mặt
đất vốn làm gì có đường, người ta đi mãi rồi thành đường mà thôi”.
-Hôm nay
giữa sa mạc hoang vu, Gioan mời gọi mọi người hãy làm thành một con đường. Một
con đường thẳng ngay thay cho đường quanh co. Một con đường bằng phẳng thay cho
đồi núi gồ ghề.Nhưng Gioan mời gọi mọi người hãy đi vào hoang địa để tạo thành
một con đường sám hối ăn năn chuẩn bị cho Con Chúa Trời ngự đến.Thánh Gioan Tẩy
giả đã giới thiệu với ta một cách chuẩn bị tốt nhất,đó là ăn năn sám hối.Vì
thế,xin chia sẻ vài nhận xét giúp thực hiện sự ăn năn sám hối một cách chu đáo
hơn.
-Nhận xét
thứ nhất là khi ăn năn sám hối, ta thường rất chú trọng đến việc nhìn vào chính
mình,Đó là việc làm đúng. Nhưng trong tôn giáo của ta, nếu quá nhấn mạnh đến
việc nhìn vào chính mình thì sự ăn năn sám hối sẽ rất thiếu sót.Theo tinh thần
thánh Gioan Tẩy giả thì trong ăn năn sám hối rất cần nhìn lên Chúa, rất cần gặp
gỡ Chúa. Thánh Gioan Tẩy giả chỉ vào Đức Kitô mà nói: Đây Chiên Thiên Chúa.Với
lời đó, thánh Gioan Tẩy giả muốn ta nhìn vào Chúa Giêsu, lấy đức tin gặp gỡ
Chúa Giêsu, xin Chúa thương xót, ban ơn giúp ta thấy được sự xấu xa độc hại của
tội lỗi, giúp ta biết gớm ghét tội lỗi, giúp ta biết chọn lựa đàng lành.
-Nhận xét
thứ hai là khi ăn năn sám hối ta thường rất chú trọng đến những bổn phận đối
với Chúa, như đi lễ, đọc kinh(như các kinh: tin, cậy, mến), đó là việc làm đúng. Nhưng trong
tôn giáo của ta, nếu hầu như chỉ chú trọng đến việc đó, thì ăn năn sám hối rất
thiếu sót. Theo tinh thần thánh Gioan Tẩy giả thì trong ăn năn sám hối, rất cần
nghĩ tới những bổn phận đối với gia đình, bạn bè, đồng bào, xã hội, tổ
quốc,cộng đoàn.Những lời thánh Gioan Tẩy giả trả lời cho từng giới người đến
hỏi ý kiến
ngài, ta sẽ thấy ngài luôn khuyên mọi người giữ đức công bằng. Đừng làm hại
đồng bào, dù là của cải, dù là tính mạng, dù là thanh danh, dù là thời giờ. Hơn
nữa, hãy đối xử tốt theo đức công bằng với mọi người mình liên hệ.
-Nhận xét
thứ ba là khi ăn năn sám hối, ta thường rất chú trọng đến “tư tưởng, lời nói,
việc làm và những điều thiếu sót”, đó là việc làm đúng.Nhưng trong tôn giáo của
ta, nếu hầu như chỉ chú trọng đến những sự đó, thì việc ăn năn sám hối vẫn còn
thiếu sót. Theo tinh thần thánh Gioan Tẩy giả thì trong ăn năn sám hối còn cần
để ý đến những nguồn, người, gốc, đã gây nên những tội tư tưởng, tội lời nói,
tội việc làm, và tội do thiếu sót. Một trong những nguồn gốc đó là tính hư nết
xấu.
-Thánh
Gioan Tẩy giả cố ý nói đến những đầu mối đưa tới tội lỗi(bảy mối tội
đầu). Chẳng hạn như tính tự cao tự đại,
tính tham lam, tính nhỏ nhen. Đó là những cong queo, đó là những đồi núi cần
phải sửa lại.
*/Tin Mừng
hôm nay cũng đề nghị ta thực hiện những động tác quan trọng để “ăn năn sám hối” nên/cách lọn.
1) Động tác thứ nhất là chân thành nhìn nhận tội lỗi của mình.
-Đây là
động tác mở đầu trong tiến trình ăn năn sám hối, cũng là động tác mở đầu cho
bất cứ một sinh hoạt phượng tự nào khi con người tiếp cận với Thiên Chúa:Như ta
vừa mở đầu Thánh Lễ với tâm tình thú tội ăn năn. Chính Chúa Giêsu ngày trước
cũng đã mở đầu sứ vụ công khai của Người bằng lời kêu gọi không quên “Hãy sám hối và tin vào Phúc Âm”. Và
ngay Gioan Tẩy Giả cho dẫu trong hoang địa nắng cháy khô cằn chẳng có gì ăn,
cũng hô vang đồi núi: Hãy ăn
năn sám
hối vì Nước Trời đã đến gần trong
không gian và cũng vì Nước Trời đã gần
đến trong thời gian.Động tác “nhìn nhận tội lỗi” trong mắt nhìn của những kẻ xa lạ với Tin
Mừng có thể là một thứ tâm lý xa rời thực tế.Nhưng đối với những kẻ tin vào
Phúc Âm đó lại là hai mắt nhìn của một tấm lòng chân thành: một mắt nhìn vào
mình để nhận ra thân phận mình tội lụy và một mắt nhìn lên Chúa để nhận lấy
lòng bao dung tha thứ của Ngài.
2) Động tác thứ hai được gặp thấy trong lời kêu gọi của Gioan Tẩy Giả:“Hãy
làm việc lành cho xứng với lòng sám hối”.
-Trong lời
kêu gọi đơn giản của Gioan Tẩy Giả đã hàm chứa những ý nghĩa tốt đẹp cho một
lòng ăn năn tích cực và đích thực.Lòng ăn năn tích cực không dừng lại trong ý thức
nhìn nhận tội lỗi của mình.Lòng ăn năn tích cực là cả một tâm tình sống ơn tha
thứ, sống do ơn tha thứ
và cũng sống cho ơn tha thứ,
có nghĩa là một sức sống được chuyển dịch một cách cụ thể, qua những việc lành
mọi lúc mọi nơi cho Chúa và cho anh chị em mình.Đó cũng là lòng ăn năn đích
thực không đồng hóa với một thứ tình cảm chợt đến chợt đi, bởi nếu chỉ có thế,
nó có nguy cơ biến dạng thành một thứ cảm tình vị kỷ theo kiểu làm việc lành
cho “sướng”.Gioan Tẩy Giả không
bảo làm việc lành cho “sướng”
mà hãy làm việc lành cho “xứng”
với lòng sám hối.
3) Động tác thứ ba là khiêm tốn đợi chờ Đấng đang đến.
-Đấng ấy
không phải là người xa lạ, mà là một THỰC KHÁCH viết hoa, viết đậm của mọi Kitô
hữu. Đấng ấy là Đức Kitô đã đến lần thứ nhất trong lịch sử với ngả nghiêng cây
Thập Tự, sẽ đến lần thứ hai ngày cánh chung, với sự công chính và nền hòa bình
viên mãn, và Người đến từng ngày cho tất cả những ai khiêm tốn đợi chờ với lòng
sám hối, thông qua việc lãnh nhận và sống Bí tích Hòa Giải…Amen
....................................
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG NĂM A2016
Lời Chúa: Is 2,1-5; Rm 13,11-14; Mt 24,37-44
Mt 24, 37-44: “...Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Trong thời ông Noe xảy ra thế
nào, thì lúc Con Người đến cũng như vậy. Cũng như trong những ngày trước đại hồng
thuỷ, người ta ăn uống, dựng vợ gả chồng, mãi đến chính ngày ông Noe vào tàu mà
người ta cũng không ngờ, thình lình đại hồng thuỷ đến và cuốn đi tất cả, thì
khi Con Người đến, cũng sẽ xảy ra như vậy. Khi ấy sẽ có hai người đàn ông đang ở
ngoài đồng, một người được tiếp nhận, một người bị bỏ rơi. Và có hai người đàn
bà đang xay bột, một người được tiếp nhận, còn người kia bị bỏ rơi. Vậy hãy tỉnh
thức, vì không biết giờ nào Chúa các con sẽ đến. "Nhưng các con phải
biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông ta sẽ canh
phòng, không để cho đào ngạch khoét vách nhà mình. Vậy các con cũng phải sẵn
sàng, vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến...". Đó là lời Chúa.
-Vì
không biết ngày và giờ Chúa đến,nên chúng ta phải theo lời Chúa dạy, luôn tỉnh
thức, để khi cuộc đời độc nhất của chúng ta ở trần gian chấm dứt, chúng ta xứng
đáng vào dự tiệc cưới với Ngài. Tỉnh thức có nghĩa là chúng ta phải sống mỗi
ngày như là ngày cuối cùng, cố gắng làm đẹp lòng Chúa trong mọi việc.
-Một vị linh mục lớn tuổi
đã kể lại câu chuyện sau đây: Xưa kia ở New York,Hoa Kỳ, có một bà mẹ sống với
một người con trai. Chẳng may đứa con trai bị bệnh nặng. Bà mẹ không còn mong
muốn gì hơn là tìm gặp được người thầy thuốc giỏi để chữa lành bệnh cho con bà.
Bà nghe người ta đồn về một ông bác sĩ rất giỏi từ Vienna, nước Áo, sẽ ghé thăm
thành phố, và bà hy vọng sẽ mang đứa con trai đến cho ông chữa bệnh. Vào một buổi
tối mùa đông, thời tiết rất xấu, bên ngoài trời mưa lạnh, bà nghe rõ có tiếng
gõ cửa. Mở hé cửa ngó ra ngoài bà chỉ nhìn thấy một người đàn ông tóc phủ bờ
vai, cùng với bộ râu dài lướt thướt.Ông hỏi bà rằng:-Thưa bà, trời đêm tối lạnh
lẽo và ướt át, tôi có thể vào nhà bà được không?.Người phụ nữ trả lời:-Rất tiếc
là tôi không thể đón tiếp ông được!,Rồi bà đóng sầm cánh cửa và khóa kín lại.Ngày
hôm sau, người đàn bà mở tờ nhật báo ra đọc,thì Ngay trang nhất, bà đọc được
hàng chữ lớn in đậm rằng: “Vị Bác Sĩ Nổi Tiếng Từ Vienna Viếng Thăm thành phố New
York”, Phía dưới hàng chữ là bức hình chụp của ông bác sĩ. Với sự ngạc nhiên,
buồn rầu và tiếc nuối, bà ta thầm thì:đây chính là người đàn ông tóc dài với bộ
râu lướt thướt đã gõ cửa nhà tôi tối hôm qua!.
-Câu chuyện về người phụ
nữ để mất cơ hội vàng,để cứu sống con mình nói trên dẫn chúng ta đến phụng vụ Lời
Chúa hôm nay.Nó
nhắc nhở chúng ta hãy tỉnh thức, đừng để ngày Chúa sắp
đến mà chẳng hay biết gì.
-Như "thời ông Noe, người ta vẫn ăn uống, vẫn
cưới vợ, lấy chồng",Người ta tưởng rằng thế giới mãi mãi là thế, chẳng có
gì thay đổi, chẳng có gì phải lo, phải sợ. Chỉ có một mình Noe, ông đã vượt ra
khỏi thói quen của mọi người. Một mình ông đóng tàu,Một mình ông chuẩn bị đối
phó với tai hoạ sẽ xảy đến cho ông và cho toàn thế giới. Và vì vậy, cũng chỉ một
mình ông và gia đình lên tàu, còn những người khác vẫn ăn uống, vẫn đàn hát cho
đến khi cơn hồng thủy đến và nhậm chìm vạn vật và hàng triệu sinh linh
trên địa cầu.
-Đức Giêsu đặc biệt lưu ý ba điều :a/ Ngày ấy sẽ
đến một cách không ai ngờ, cũng như chuyện Hồng thuỷ;b/ Trong Ngày ấy, số phận
loài người sẽ phân thành hai hạng khác nhau : có người sẽ "được đem
đi"/ (được tiếp nhận), nghĩa là được nhận vào hưởng tương lai hạnh phúc với
Chúa, nhưng có người sẽ "bị bỏ lại", nghĩa là không được hưởng hạnh
phúc ấy.c/ Được tiếp nhận hay bị bỏ rơi là do người ta có chuẩn bị sẵn sàng hay
không. Vì thế Đức Giêsu kết luận : "Vậy các con phải sẵn sàng".
-Bài đọc II (Rm 13,11-14),Thánh
Phaolô nói rằng Ngày đó rất gần rồi, Và Ngài giải thích thế nào là tỉnh thức
sẵn sàng:a/ Trước hết, tỉnh thức sẵn sàng là "từ bỏ những việc làm đen tối
và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu". Nghĩa là phải tích cực chiến
đấu để loại trừ sự dữ và cổ vũ cho sự thiện.b/ Kế đó, tỉnh thức sẵn sàng là
thay đổi cách sống: Hãy bỏ nếp sống cũ theo xác thịt, thể hiện trong việc ăn uống
say sưa, chơi bời dâm đãng, tranh chấp ganh tị, lo lắng
thỏa mãn những dục vọng xác thịt ; thay vào đó
bằng một cuộc sống mới theo gương Đức Giêsu Kitô.
-Chuyện kể rằng,Ngày xưa
có một ông cụ già cố cứu kinh thành Sôđôm khỏi bị Chúa tiêu diệt bằng cách mỗi
ngày đi gặp người dân trong thành để cảnh cáo và kêu gọi mọi người tin Chúa, thờ
Chúa cho khỏi bị tiêu diệt. Không ai chịu nghe lời ông cụ mà còn chế diễu ông cụ
là mê tín dị đoan. Ông cụ vẫn bền chí đi hết nhà này sang nhà nọ để kêu gọi họ
thống hối ăn năn. Thấy chuyện vô tích sự của cụ, nên có người hỏi:- Tại sao cụ
nói cho họ biết làm gì cho mệt. Họ có nghe cụ và thay đổi gì đâu?, Nói với họ
cũng như nước đổ đầu vịt!Ông cụ bình tĩnh đáp:- Có lẽ tôi không thuyết phục nổi
ai, cũng không thay đổi được ai,Nhưng ít nhất làm như thế cũng là giúp tôi đừng lao vào cuộc sống sa đoạ như họ.
-Câu truyện kể trên chỉ là một dụ ngôn. Nhưng trên
thực tế của cựu ước là trường hợp của ông Lót ngày xưa sống trong kinh thành
Sôđôm,Chính là ông già đó.Trong thư thứ hai của thánh Phêrô có ghi rằng:
"Chúa cứu ông Lót ra khỏi Sôđôm, vì ông là người công chính, tâm hồn luôn
luôn bị dày vò vì những cảnh đồi bại luân lý diễn ra hàng ngày quanh mình.
-Mùa vọng là mùa đợi chờ, mùa trông mong. Người ta
trông mong quà cáp, thư từ, tiền lương, xum họp gia đình nhân dịp lễ Noel. Người
tìn hữu được mời gọi trông mong ngày Chúa quang lâm.
-Trong khi Chúng ta đang bị vây hãm bởi sự ồn ào và
những cám dỗ chia trí xung quanh. Chỉ có một điều giúp tỉnh thức là sự im lặng.
Sự im lặng thực sự của tâm hồn sẽ mang lại an bình và nghe được tiếng Chúa, như
lời khuyên của thánh Ingatiô Antiôkia: “Lời của Chúa phán ra trong thinh lặng”.Có
bốn gợi ý sau đây cần ghi nhớ:
1. Đức Giêsu khẳng định là không một ai có thể biết
được ngày giờ Người trở lại trần gian và tính toán để tìm ra ngày giờ ấy. Do
đó, điều hết sức hệ trọng là luôn sẵn sàng cho biến cố ấy, tức là lưu ý đến
tính bất xác, bất khả tri và bất khả tiên liệu của ngày giờ đó, hầu tránh được
lối sống mù quáng.
2. Vì đã được Đức Giêsu dạy là không thể tìm ra đáp
án cho các câu hỏi “khi nào và cách nào”, người Kitô hữu càng chăm chú sống y
như thể ngày đó đang đến rồi. Tuy nhiên, canh thức và sẵn sàng không có nghĩa
là thụ động chờ đợi nhìn về trời! Lời Chúa mời gọi chúng ta quan tâm đến những
nhiệm vụ hằng ngày đã và sẽ đảm nhận. Sống và làm việc đúng như Người đã giáo
huấn, đó là cách thức tốt nhất để đón Người vào ngày Người trở lại. Sự canh thức
càng có tính thúc bách khi chúng ta không biết giờ cùng tận.
3. Nhìn bề ngoài, không có dấu chỉ nào giúp phân biệt
người đang sống đúng thánh ý Thiên Chúa và người không sống như thế, khi mà ai
nấy đều đang chìm vào giữa những thực tại trần gian. Do đó, chúng ta không được
nhìn vào người khác để lượng định bản thân, và nhất là để mình rơi vào một thứ
yên tâm giả tạo. Tốt nhất là hãy nhớ lại các giáo huấn Đức Giêsu đã ban cho
chúng ta, rà soát xem chúng ta đã đưa ra thực hành như thế nào.
4. Chúng ta nhớ rằng phải luôn lệ thuộc vào Đức
Giêsu, và chúng ta luôn chịu trách nhiệm trước mặt Người. Đức Giêsu đến vào
Ngày Quang Lâm không còn phải là trong tư cách Đấng Cứu thế, nhưng trong tư
cách vị Thẩm Phán tối cao. Do đó, ngày Người đến sẽ là ngày giờ của sự thật, bởi
vì sẽ là ngày giờ để trả lời/trả lẽ với Người về những nhiệm vụ chúng ta phải
chu toàn và là ngày giờ chúng ta được vén mở/mạc khải cho hiểu biết mọi sự.Amen
Nhận xét