CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 32&31 THƯỜNG NIÊN NĂM C2016
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN NĂM C2016
Lời Chúa:
2Mcb. 7, 1-2.9-14; 2Tx. 2,16–3,5; Lc. 20, 27-38
Lc
20, 27-38: “…Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không
tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã
viết cho chúng tôi: Nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có
con, thì người em phải cưới người vợ goá đó, để cho anh mình có kẻ nối giòng. Vậy
có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết mà không có con. Người kế tiếp
cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá
đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con
nào; sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà
đó sẽ là vợ ai trong các người ấy? vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ".Chúa
Giêsu trả lời họ rằng: "Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai
sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới
vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con
cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại,
thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là
Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa
không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống
cho Chúa…". Đó là lời Chúa.
+/
Vì biết cuộc sống này chóng qua, nên nhà thơ Xuân Diệu đã nhắc nhở mình phải
“vội vàng” kẻo không còn kịp nữa:“Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm, Ta
muốn ôm cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn: Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, Ta
muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều. Và non
nước, và cây, và cỏ rạng,Cho chếnh choáng mùi thơm,cho đã đầy ánh sáng, Cho no
nê thanh sắc của thời tươi;Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”.
+/Những
năm gần đây, một số bác sĩ người Đức và Mỹ rất chú ý đến hiện tượng mà công
chúng phương Tây ngày càng quan tâm,đó là kinh nghiệm cận tử (tạm gọi là trải
nghiệm sự chết đi sống lại).Nghĩa là Có một số người vì một tai nạn hay một lý
do nào đó đã được giới chuyên môn về y khoa xác nhận là đã chết lâm sàng và thi
thể của họ được đưa vào nhà xác. Nhưng sau đó họ hồi sinh.Khi phỏng vấn 1,370
người trải qua kinh nghiệm cận tử,Trong những điều họ thuật lại, có những điểm
mà ai cũng nhất trí, như sau:
-
Có một cuộc sống khác ở "cõi bên kia" và cuộc sống đó hạnh phúc hơn
cuộc sống ở đời này.
-
Điều đặc biệt là sau khi "chết đi sống lại", không ai còn sợ chết
nữa, không còn ham muốn kiếm tiền bạc danh vọng lạc thú nữa. Điều duy nhất mà họ
quan tâm là sống yêu thương, quảng đại, phục vụ mọi người.
-
Tin Mừng: Lc 20, 27-38,Luca
kể câu chuyện những người Sađốc không tin có sự sống đời sau, nên đến hỏi Chúa
Giêsu về một điều luật của Môsê.
-Qua câu
hỏi này thể hiện được cái nhìn của một nhóm người, rằng không có sự sống đời
sau.Và giả dụ có thì sự sống đời sau cũng tiếp nối sự sống đời này. Cũng cần
sinh sản để lưu truyền nòi giống. Cũng có cưới vợ lấy chồng và mọi sinh hoạt
giống như ở trần thế.
-Trước hết
Chúa Giêsu khẳng định có sự sống lại, vì: “Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ
Apraham, Isaac và Giacop”. Rồi Ngài cũng trích dẫn sách thánh, đoạn sách nói về
Thiên Chúa hiện ra với Mô-sê trong bụi gai, để chứng tỏ rằng Abraham, Isaac và
Gia-cóp dù đã từ trần từ lâu, nhưng vẫn còn đang sống.Mà nếu các vị nầy còn
sống, tức là có sự sống đời sau.
Cái chết thể
lý chỉ là một cửa ngõ ai cũng phải qua/ Qua Đời/ để tới một giai đoạn sự sống
đời sau, sự sống mới.
-Điều thứ
hai mà Chúa Giêsu tiết lộ là đời sau không như đời này: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng
phúc đời sau và sống lại từ cõi chết thì không cưới vợ và cũng chẳng lấy chồng.”.
-Chính vì
đời sau bất tận, chúng ta sẽ sống muôn đời, nên không cần đến việc lưu truyền
nòi giống nữa. Mà không cần lưu truyền nòi giống nên chẳng cần phải cưới vợ,
lấy chồng nữa.
-Có người
sẽ đặt vấn đề về hạnh phúc trong đời sống vợ chồng. Nếu không cưới vợ lấy chồng
nữa thì làm sao gọi là hạnh phúc?. Thưa, khi đối diện với Thiên Chúa thì không
còn hạnh phúc nào có thể sánh bì. Bài giảng trên núi của Chúa Giêsu cho chúng
ta thấy rằng, chỉ Nước Trời, chỉ Đất Hứa, chỉ Thiên Chúa mới đem lại hạnh phúc
đích thật, còn tất cả niềm vui, hạnh phúc từ tiền bạc, của cải, danh vọng, dục
vọng…chỉ có ngần có hạn và không phải là vĩnh cửu. Hay như lời Thánh vịnh nói: “Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, hồn tôi mới
được nghỉ ngơi an bình”, và “ngoài Chúa ra, đâu là hạnh phúc, đâu là an vui”.
-SỐNG NIỀM
TIN VỀ SỰ SỐNG LẠI,Là điều Chúng ta phải xác tín mạnh mẽ,chúng ta phải sống làm
sao để khi chấm dứt cuộc sống này được bước vào sự sống đời sau, với niềm hạnh
phúc bên Chúa.Nên ngay từ bây giờ chúng ta phải sống gắn bó với Chúa và gắn bó
với con người, vì “ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay”.
1.
Gắn bó với Chúa.Dân
Do Thái trước khi vào vùng Đất Hứa phải lang thang trong sa mạc suốt 40 năm. Đó
là thời gian để dân Do Thái biết rõ về tương quan của họ với Thiên Chúa.Thánh
Phaolô nói: "Hành trình trong sa mạc của dân Israel cũng là một biểu trưng
cho hành trình của chúng ta đến với Thiên Chúa".Sự gắn bó với Chúa trong
đời sống của Kitô hữu được thể hiện qua việc có nhìn nhận Ngài là chủ tể cuộc đời không? và
có sẵn sàng vâng phục thánh ý Chúa không?
-Nếu vậy,
thì mọi ưu tiên trong cuộc sống phải
dành cho Ngài. Những giờ phút cầu nguyện, những thánh lễ, nhất là ngày Chúa
Nhật, việc học hỏi Giáo lý và suy niệm lời Chúa, những việc đạo đức như lần
chuỗi, dâng lễ… phải luôn chiếm ưu tiên trong cuộc đời.Phải sẵn sàng từ bỏ
những thú vui, những lôi kéo khác như bài bạc, rượu chè, sắc dục.
-Thánh
Augustinô là tấm gương rõ ràng nhất về việc dành mọi ưu tiên cho Chúa. Tuy với
quá khứ đầy dẫy những đam mê, những tội lỗi, nhưng từ khi biết Chúa, yêu Chúa
thì Ngài đã sẵn sàng từ bỏ tất cả và đã thốt lên: “Lạy Chúa, con yêu Chúa quá
muộn màng”.
-Nếu sẵn
sàng làm theo thánh ý Thiên Chúa thì phải “vác thập giá mình hằng ngày mà
theo”. Có những đau khổ, những buồn phiền, những bệnh tật, những trái ý xảy ra,
chúng ta cứ van xin hoài mà không thấy theo ý mình. Nếu trong những hoàn cảnh
như vậy mà chúng ta chán nản, thất vọng, thậm chí bỏ Chúa luôn, thì rõ ràng
chúng ta không chấp nhận vác thập giá theo Chúa. Hãy biết rằng, chúng ta chỉ
thấy những cái trước mắt, còn Chúa thấy cả cuộc đời chúng ta.Nên nhớ rằng nếu
không có thập giá thì sẽ không có Phục Sinh.
2.
Gắn bó với tha nhân,Nếu
gắn bó với Thiên Chúa là yêu mến Ngài “hết sức, hết linh hồn, hết trí khôn”,
thì gắn bó với con người là “Yêu người như mình ta vậy”.Là muốn họ cũng được
như ta, cũng hạnh phúc ở đời này và đời sau. Vì vậy vừa phải quan tâm đến họ
trong cuộc sống này,nhất là phải quan tâm đến phần rỗi của họ.
-Thánh
Phaolô đã nói: “Vui với người, khóc với người khóc”. Nghĩa là cùng chia sẻ với
nhau trong mọi hoàn cảnh.Khi còn sống, phải nhắc nhở nhau để sống đạo tốt. Khi
đã qua đời, hãy tha thứ những gì có thể tha thứ để anh chị em chúng ta giảm bớt
thời gian thanh luyện.
-Có
câu chuyện kể rằng, một lần kia ông Vontain, một triết gia vô thần đã gặp
Pascal triết gia người Công Giáo và nói rằng, ông tin linh hồn bất tử và có sự
sống lại đời sau để rồi trong đời sống hiện tại ông sống khắc khổ và đạo hạnh.Với
mình sống nhịn nhục, chịu thua thiệt với
người khác, nếu không có đời sau ông là kẻ dại dột.Pascal đã trả lời: ông nói
đúng,Ông không tin linh hồn bất tử, cũng không tin có sự sống đời sau nên sống
hưởng thụ thác loạn, nhưng nếu có đời sau thì ông là kẻ dại dột và ngu xuẩn hơn
tôi, vì tôi chỉ thiệt thòi tạm đời này, còn ông, ông mất cuộc sống đời đời.
-Triết gia
Jean Guitton, bạn thân của Đức Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô đệ nhị có kể lại
một giai thoại như sau. Hồi còn bé, ban đêm ông ngủ bên mẹ. Nhà hàng xóm bên cạnh có
người chết. Giữa đêm khuya vắng, có tiếng khóc não nuột vang lên. Đứa bé sợ quá
ôm chầm lấy mẹ. Nó hỏi mẹ:- “Mẹ ơi, chết là gì hả mẹ”. Câu hỏi của đứa bé khiến
bà mẹ trẻ lúng túng không biết trả lời làm sao. Bà bật dậy ngồi vào bàn và mở
Kinh Thánh ra đọc. Trong Tin Mừng Gioan, bà đọc thấy đoạn viết(Ga 13,1): “Trước lễ Vượt qua, Đức Giêsu biết giờ của Ngài đã đến, Ngài phải bỏ
thế gian mà về với Chúa Cha. Ngài vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở
thế gian, và Ngài yêu thương họ đến cùng”. Gấp sách lại, bà trở về giường
nói với đứa trẻ:- “Con ơi, chết là trở về với Chúa Cha và yêu thương đến cùng”.
-Kết luận:Một
linh mục nọ tổ chức tại giáo xứ một lễ an táng khá đặc biệt. Ngài báo trước từ
lâu để đông đảo mọi người đến tham dự. Giữa nhà thờ ngài đặt một cỗ quan tài.
Theo truyền thống, trước khi đưa thi hài ra phần mộ, quan tài được mở nắp để từng
người đến tiễn biệt người quá cố lần cuối. Nhưng khi mọi người nhìn vào quan
tài để xem người nằm trong đó là ai, họ không thấy gì, chỉ thấy một tấm gương
lớn, phản chiếu chính khuôn mặt của họ. Vị linh mục chú thích:” Mỗi ngày anh
chị em hãy tự mai táng chính mình”.Đây cũng là sứ điệp quan trọng mà
tôi muốn chúng ta lưu ý.
-Nói tóm
lại, phụng vụ Lời Chúa hôm nay thật thích hợp khi chúng ta đang sống trong
tháng 11, tháng cầu nguyện cho các Linh hồn. Chúng ta tin rằng có sự sống đời
sau, để ngay từ bây giờ chúng ta lo gắn bó với Chúa và gắn bó với tha nhân,với
xứ với họ,với đoàn thể, để có thể mai sau được hạnh phúc viên mãn ở sự sống đời
sau, trong Nước Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta luôn xác tín niềm tin đó, niềm
tin mà giờ đây chúng ta cùng nhau tuyên xưng qua Kinh Tin Kính.Amen
...................................................
Chia Sẻ Lời Chúa Chúa Nhật 31 Thường
Niên Năm C2016
Lời
Chúa: Kn 11,22–12,2; 2Tx 1,11–2,2; Lc 19, 1-10
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca/ Lc 19, 1-10: “…Khi ấy, Chúa Giêsu vào
Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ
lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa
Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại
thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì
Người sắp đi ngang qua đó.Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy
ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta
phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp
Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một
người tội lỗi".Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài,
tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho
ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm
nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng Con
Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất". Đó là lời Chúa.
+/Truyện kể: Công tước D’Ossome, phó vương xứ Napoli,
nước Ý. Một hôm, ông đi thị sát chiến thuyền Galère được chèo chống bởi một đội
tù nhân đông đảo. Khi gặp các tù nhân, ai cũng kêu ca bào chữa rằng họ là những
người vô tội. Chỉ có một tù nhân ngồi ở phía góc cúi đầu, chẳng nói chẳng rằng.
Công tước bước đến và dịu dàng hỏi han. Anh nói: Thưa ngài, tôi chẳng có gì để
bào chữa. Tôi chịu xứng với tội tôi đã phạm. Công tước quay ra nói với mọi
người: Anh này là phạm nhân, hắn không xứng đáng ngồi nơi đây chung đụng với
những người vô tội. Ta ra lệnh trục xuất ngay hắn ra khỏi chỗ này. Và thế là,
chỉ nhờ vào lòng chân thành biết nhận lỗi. Người tù nhân đã được giải phóng
khỏi kiếp nô lệ.
+/Có câu
chuyện kể rằng một cha sở nọ nằm mơ, thấy Đức Giêsu thăm giáo dân đang tụ họp
trong nhà thờ. Khi Đức Giêsu ra về khuôn mặt Ngài rất vui và hớn hở. Cha mới chạy
theo hỏi Đức Giêsu tại sao thế? Và Chúa đáp: vì có những người nói những lời hết
sức đẹp ý Ta. Thưa Chúa đó là những lời nào vậy, những lời chúc tụng ngợi khen
ư? Không phải. Vậy những lời ta ơn tri ân cảm tạ phải không? Chúa trả lời cũng
không đúng nữa. Không chịu thua cha sở nọ lại hỏi tiếp: hay là những lời cầu
xin Chúa ban ơn này ơn no cho họ? Chúa Giêsu lắc đầu: con đoán sai cả rồi họ đã
nói với ta: “Lạy Chúa xin hãy tha thứ tội lỗi chúng con”.
-Câu chuyện kể trên liên hệ ta đến câu nói của Giakêu trong
bài Tin mừng hôm nay, nó thể hiện việc sám hối bằng cả hành động:“thưa Ngài,
này đây là phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo, và nếu tôi đã cưỡng
đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”.
-Nhân vật
chính được giới thiệu qua bốn chi tiết: (1) Tên gọi: Giakêu, (2) Nghề nghiệp:
Đứng đầu những người thu thuế, (3) Địa vị xã hội: Người giàu có, (4) Ngoại
hình: thấp bé mà ngôn ngữ bình dân gọi là lùn.
-Nhân vật
Giakêu có những nét tương phản vừa theo quan điểm người đời, vừa theo quan điểm
tâm linh. Theo người đời, Giakêu là người có địa vị, có quyền và có tiền, ba
yếu tố này làm nên sức mạnh và uy thế của một con người. Ông ở cao hơn những
người bình thường, nhưng ông lại thua kém họ về chiều cao, nên tầm nhìn bị thu
hẹp và bị hạn chế. Ông muốn thấy Đức Giêsu, nhưng đám đông trở thành chướng
ngại cho điều ông ước muốn.
-Tuy
nhiên, con người không hơn nhau ở chiều cao, mà hơn nhau ở cái đầu; Giakêu
quyết định thực hiện ước muốn thấy Đức Giêsu bằng cách trèo lên cây sung. Quyết
định này tạo nên tương phản giữa việc ông đạt được mục đích là thấy Đức Giêsu,
nhưng phải hy sinh thể diện. Một người có quyền hành và địa vị như ông mà lại
leo lên cây sung, mượn cây sung để cải thiện chiều cao của mình, thì chẳng có gì
hơn đề cao sự thấp bé của ông trước mọi người.
-Đáng chú
ý hơn là tương phản theo quan điểm tâm linh. Ông Giakêu là người quyền thế
trong xã hội, nhưng đám đông lại gọi ông là “người tội lỗi”, vì khi Đức Giêsu
quyết định ở lại nhà ông, mọi người xầm xì rằng: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy
cũng vào trọ!”. Câu kết của Đức Giêsu: “Con Người đến
để tìm và
cứu những gì đã mất”,
câu này đã xếp Giakêu vào loại những
người đã mất, nhưng được Đức Giêsu cứu.
-Tương
phản trên bình diện tâm linh còn là Việc ông Giakêu dám trở trên trò cười cho thiên hạ để
tiếp cận được Đức Giêsu, cho thấy thiện chí của ông. Nhờ hành động này, ông trở
thành nhân vật chính của câu chuyện, với những chuyển biến tích cực và nhanh
chóng. Khi Đức Giêsu nhìn lên và nói với ông(19,5): “Này ông Giakêu, xuống mau
đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”,Bản văn chơi chữ khi viết Đức Giêsu
nhìn lên và bảo ông xuống, nghĩa là trở về với chiều cao đích thực của mình,
trở về với con người thực của mình, để không những thấy Đức Giêsu mà còn để đối
thoại với Người, để quyết định bán nửa tài sản cho người nghèo và đền gấp bốn
cho những ai mình đã làm thiệt hại.
-Điều mới
mẻ so với trình thuật người thu thuế Lê-vi là ở chỗ Lê-vi đã bỏ nghề thu thuế
và đi theo Đức Giêsu, còn ông Giakêu có bỏ nghề đứng đầu những người thu thuế
hay không, bản văn không cho biết. Trình thuật chỉ nhấn mạnh tấm lòng của ông
đối với người nghèo và việc ông chú trọng sự công bằng. Có thể hiểu Giakêu tiếp
tục đứng đầu những người thu thuế mà vẫn được cứu. Điều quan trọng là ước muốn
gặp Đức Giêsu, thực hiện ước muốn này, và khi gặp thì mừng rỡ đón tiếp Người.
-Điểm độc đáo thứ nhất của bản văn ở ngay
trong cách trình bày nhân vật Giakêu. Ông là người vừa thấp vừa cao. Cao
về địa vị xã hội, nhưng thấp bé về chiều cao. Thấp bé thể lý,nhưng cao quý
trong thiện chí tìm gặp Đức Giêsu. Ông có
quyền hành
và giàu có trong xã hội, nhưng bị coi là người tội lỗi, là người đã mất, cần
được cứu. Nhân vật Giakêu trở thành điển hình cho hành trình tìm kiếm và gặp gỡ
Đức Giêsu là Người mang lại ơn cứu độ cho ông.Giakêu được giới thiệu như là
người có mọi thứ: Chức vị, tiền bạc và quyền hành; nhưng ông đang thiếu và đang
đi tìm cái mà tiền bạc và chức quyền không đem lại cho ông.
-Điểm độc đáo thứ
hai là Đức Giêsu không dạy giáo lý cho Giakêu, Người không bày tỏ
tư cách Con Thiên Chúa của Người. Ngược lại Người chỉ nói một câu tỏ bày sự
thân thiện và ưu ái của Người dành cho ông: “Này ông Giakêu, xuống mau đi, vì
hôm nay tôi phải ở lại nhà ông”.Giakêu tìm cách để thấy Đức Giêsu, còn Đức
Giêsu đang tìm và cứu những gì đã mất. Chính sự gặp gỡ giữa hai con người đang
tìm kiếm này làm cho Giakêu trở thành người được cứu và làm tỏ lộ sứ vụ của Đức
Giêsu.
+/Bài học liên
hệ cho chúng ta hôm nay là: liệu sự ở lại của Đức Giêsu nơi chúng ta có khả năng làm cho chúng ta hoán
cải, có khả năng làm cho chúng ta thuộc về Người,luôn tiến bộ
không,luôn làm cho
chúng ta biết chia sẻ với người nghèo, và thực hành đức công bằng hay không.
-Câu chuyện
Giakêu vẫn là lời chất vấn,thách thức và mời gọi chúng ta trong cách chúng ta
tìm gặp và đón tiếp Đức Giêsu trong cách chúng ta sống niềm tin và thể hiện
niềm tin của mình.Amen
Nhận xét