CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM B2015
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM B2015
Lời Chúa: Gs 24,1-2a.15-17.18b; Ep 5,21-32; Ga 6, 54a. 60-69
Phúc Âm: Ga 6, 61-69/"...Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: "Lời này chói tai quá! Ai nghe được!" Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: "Ðiều đó làm các con khó chịu ư? Vậy nếu các con thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các con là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các con có một số không tin". Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: "Bởi đó, Ta bảo các con rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho". Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: "Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?" Simon Phêrô thưa Người: "Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa".
-Cha Maurice Zundel đã kể một câu chuyện: Trong một căn phòng chỉ còn lại hai người: Một linh mục phụ trách tu viện và viên sĩ quan Xô Viết. Viên sĩ quan nói: Hiện giờ chỉ có hai chúng ta,Ông và tôi, không một ai chứng kiến. Vậy ông hãy nói sự thật, đừng sợ gì cả. Hãy nói cho tôi biết là ông không tin vào tất cả những chuyện về Chúa, Đức Mẹ, trong tôn giáo mà ông vẫn tuyên xưng phải không?-Linh mục đáp: Có, tôi tin chứ!Viên sĩ quan buông súng xuống, ôm chầm lấy người linh mục. Ông reo lên:Quả thật, đây là điều tôi trông đợi. Đây là người tôi tìm kiếm.Vâng, thưa cha, bây giờ thì tôi cũng thế: Tôi tin Chúa Giêsu.
-Anh chị em thân mến,Có lẽ vị linh mục trong tu viện đó đã từng xác định sự chọn lựa đi theo Chúa của mình, nên cha mới có được một phản ứng dứt khoát, kiên trung đến như thế.Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng ta xác định lại sự chọn lựa của chúng ta.Có lẽ trong Cuộc đời con người chỉ trừ việc sinh ra và cái chết là người ta không có quyền lựa chọn, còn tất cả mọi việc khác thì người ta phải lựa chọn. Nếu chọn đúng, thì đời mình sẽ tốt đẹp và hạnh phúc, còn nếu chọn sai thì đời sẽ bất hạnh. Sống đạo cũng phải lựa chọn nhiều,và ý Chúa cũng muốn chúng ta như thế.
-Trong bài đọc I hôm nay, chúng ta thấy ông Giôsuê triệu tập toàn thể dân Do Thái,ông đặt toàn dân trước sự chọn lựa dứt khoát:"Hôm
nay, các ngươi hãy tùy ý chọn lựa phải tôn thờ ai, Thiên Chúa hay các tà thần?".Họ thưa với Giôsuê:“Không đời nào chúng tôi bỏ Đức Chúa mà đi thờ những thần khác”,"Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Thiên Chúa mà tôn thờ những thần ngoại lai, vì Chúa là Thiên Chúa chúng tôi". Đó là một sự lựa chọn của dân Do Thái quyết tâm theo Chúa Giavê.
-Bài Phúc âm hôm nay kể lại việc sau khi dân chúng được ăn no nê, họ được Chúa giảng về Bánh Hằng Sống và lương thực bởi trời.Ngài tự xưng mình là Bánh Hằng Sống và quả quyết với họ rằng:"ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời".Và Đứng trước lời mời gọi này có những chọn lựa khác nhau, có Nhóm người cho rằng "lời gì mà nghe chói tai quá" và họ quyết định bỏ Chúa.Nhưng cũng có nhóm những tâm hồn thành tâm thiện chí, chọn đi theo Chúa Giêsu,qua câu thưa của Thánh Phêrô đại diện các Tông Đồ rằng:"Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai?Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời".Như thế, phần lớn dân Do Thái chọn bỏ Chúa, còn Phêrô và nhóm 12 thì chọn theo Chúa Giêsu là gia nghiệp đời mình.
-Là người Công Giáo, khi lãnh Bí Tích Rửa Tội, chúng ta quyết định chọn Chúa và đi theo Chúa, chúng ta tôn nhận Chúa là Thiên Chúa và chỉ tôn thờ, phụng sự, yêu mến một mình Người. Đó chính là sự chọn lựa của đức tin.Vì thế, chọn thực hành theo đức tin là một việc làm liên tục, thường xuyên cho đến chết. Đó là một đòi hỏi của đức tin.Nhưng đức tin sẽ phải trải qua những quãng đường gian nan đầy sóng gió không hề êm trôi. Trong những giờ phút cam go
nhất,ta hãy mạnh dạn thưa với Chúa như thánh Phêrô:"Lạy Thầy, bỏ Thầy con biết đi theo ai. Chỉ có Thầy mới có lời ban sự sống đời đời".
-Thời vua Ga-liên bách hại đạo Công Giáo, trong quân đội Rôma có một sĩ quan tên là Ma-ranh, xuất sắc, lừng danh, bách chiến bách thắng. Ai cũng biết Ma-ranh sắp được thăng đại tướng, chính ông cũng rất hy vọng như thế. Nhưng Ma-ranh là người Công giáo tốt, suốt đời ông chỉ xin ơn trung thành với lời hứa ngày chịu phép Rửa tội. Khi ấy, một trong các đại tướng Rôma chết bất ưng.Hôm sau, vị toàn quyền mời Ma-ranh đến vui vẻ nói:“Tôi vừa được lệnh nhà vua gọi ngài lên chức đại tướng, và tôi được hân hạnh trao quyền tổng chỉ huy cho ngài, nhưng nghe đâu ngài là người Công giáo, mà nhà vua thì không chịu để một người Công giáo nào trong sĩ quan quân đội hoàng gia, vậy xin ngài nói cho biết ngài có phải là người Công giáo không?”.Ma-ranh quả quyết:“Thưa, đúng thế, tôi là người Công giáo”.Viên toàn quyền nghiêm nghị nói:“Tôi cho ngài ba tiếng đồng hồ để nghĩ lại, nếu chối Giêsu thì làm đại tướng, nếu không ngài phải chết”.Ma-ranh ra về, đến gặp vị giám mục và kể lại đầu đuôi câu chuyện.Vị giám mục cầm tay Ma-ranh đưa vào nhà thờ, dẫn lên cung thánh, là chính nơi ngày xưa Ma-ranh đã thề trọn đời trung thành với Chúa Kitô.Rồi vị giám mục rút thanh gươm bên hông của Ma-ranh đặt bên cạnh sách Tin Mừng trên bàn thờ và
nói:“Này ông Ma-ranh, dễ giải quyết lắm, phải chọn một trong hai, xin ông nhớ lại ngày rửa tội, rồi tùy ý ông”.Ma-ranh mạnh mẽ cầm sách Tin Mừng nói:“Con thề trung thành với Chúa, con xin trung thành”.Vị giám mục âu yếm nhìn Ma-ranh nói:Con hãy đi bình an, ngày hôm nay sẽ là ngày vinh quang của đời con, ngày hôm nay là ngày con đại thắng”.Và ngày hôm đó,Ma-ranh đã đổ máu vì đức tin Công giáo.
-Trong cuộc sống Đạo hôm nay,có thể chúng ta không phải lựa chọn như ông Ma-ranh, hay không bị bách hại như các vị tử đạo, nhưng rất có thể có nhiều lựa chọn khác,những thử thách khác,đòi hỏi quyết liệt có khi hơn thế như:Phải sống ngay thẳng, công bình,bác ái.Vậy thì Đâu là lý do của sự can đảm này?,Thánh Síp-ri-a-nô trả lời:“Chính nhờ Mình Thánh Chúa gìn giữ mà người có đạo mới ra pháp trường một cách anh dũng như vậy”.Trong Lịch sử Việt Nam ta, Đời vua Tự Đức, tổ tiên ta cũng không thua kém các vị tử đạo đầu tiên ở Rôma, nhờ đâu? Nhờ rước Mình thánh Chúa,vì trong một sắc lệnh cấm đạo của vua Tự Đức có một dòng chữ như sau:“Không được để cho người ta đem đến cho kẻ có đạo một thứ bánh mầu nhiệm gì đó, vì thứ bánh ấy làm cho họ không biết sợ và vui vẻ chịu chết”.
-Vậy Nên ta hãy cầu Xin Mình Thánh Chúa mà chúng ta rước lấy mỗi ngày trong thánh lễ, tăng thêm sức mạnh để chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách ở đời này, nhất là về phương diện đức tin.Amen
Nhận xét