CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN NĂM B2015

CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN NĂM B2015
Lời Chúa: Ed 2, 2-5; 2Cr 12, 7-10; Mc 6, 1-6
PHÚC ÂM: Mc 6, 1-6: "...Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng:"Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?" Và họ vấp phạm vì Người...".Chúa Giêsu liền bảo họ: "Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình". Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy..."
- Đó là lời Chúa. 
-Thánh Antôn tu rừng người khởi xướng cuộc sống ẩn tu trong Giáo Hội, một hôm sau khi giảng về Bài Giảng Trên Núi của Chúa Giêsu, có một số giáo dân tới hỏi:- Thưa cha, chúng con phải làm gì để nên trọn lành?Thánh nhân trả lời:- Tin Mừng đã dạy: “Ai tát vào má phải ngươi, hãy giơ má trái cho nó”.Họ thưa:
-Chuyện này khó quá, chắc làm không nổi.Thánh Antôn nói:- Nếu không, ít ra cũng không được báo thù. Phải tha thứ cho những người xúc phạm đến mình.Nhóm giáo dân thưa:-Việc này vẫn quá khó, không thể để yên những người xúc phạm đến mình được.Thánh Antôn nghe xong, quay sang bảo người môn đệ:-Con hãy đi nấu cháo cho những người này ăn,vì họ quá yếu đuối, và ta hãy cầu nguyện cho họ.
Tagore (1861-1941), 
là một đại thi hào của dân tộc Ấn Độ, đoạt giải Nobel về văn chương năm 1913, có tài làm thơ ngay khi còn nhỏ tuổi.Lúc còn niên thiếu, thỉnh thoảng Tagore làm một vài bài thơ gửi đăng trên tờ báo do thân phụ của mình đảm trách phần biên tập. Khi thấy những bài thơ gửi đến ký tên con mình, người cha chẳng thèm đọc thơ mà quẳng ngay vào sọt rác, vì cho rằng con mình còn nhỏ dại thì biết gì đến thi ca.Khi hiểu rõ sự tình, Tagore chép lại những bài thơ mà cậu đã gửi đăng báo, không ký tên thật của mình nữa mà lấy một bút hiệu khác rồi gửi lại cho toà báo.Lần nầy, thân phụ của Tagore nhận thấy đây là những bài thơ có giá trị và cho đăng ngay lên báo mà không hề hay biết đó là những bài thơ của con trai mình, những bài thơ mà trước đây ông đã quẳng vào sọt rác.
-Quả Đúng là:"Bụt nhà không thiêng", hay nói như Chúa Giê-su trong TM:"Ngôn sứ 
có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình thôi".Những người đồng hương nhìn vào gia thế thanh bần của Chúa Giê-su, nhìn đến anh chị em họ hàng của Người thuộc hàng dân dã, và ngay cả bản thân Người trước đây cũng chỉ là một anh thợ mộc bình dị trong làng, nên họ không còn quý trọng và đặt niềm tin vào Người,Và họ vấp ngã vì Người.Thế là Chúa Giê-su chẳng làm được phép lạ nào tại Na-da-rét,cho những người đồng hương.
-Vì đánh giá Chúa Giê-su theo lớp vỏ bên ngoài, dân làng Na-da-rét đã đánh mất dịp may đón nhận những hồng phúc mà Chúa Giê-su ưu ái dành cho họ.Việc này cũng đã chứng tỏ cho thấy dân thành Na-da-rét đề cao giá trị vật chất mà xem nhẹ giá trị tinh thần.
-Thái độ thiên kiến, định kiến “Bụt nhà không thiêng”,hay “gần chùa gọi bụt bằng anh, của người đồng hương của Chúa đáng cho chúng ta phải suy nghĩ.Thái độ sống: “quen quá hoá nhàm”,có thể làm cho Chúng ta chẳng còn nhận ra quyền năng cứu độ của Chúa trong Giáo Hội,nên Có một số trong chúng ta đi tìm sự khôn ngoan, tìm ơn cứu độ ở bên ngoài Giáo Hội. Chúng ta làm như thế Chúa Giêsu cũng chỉ là “một chú thợ mộc làng Nagiarét”, một người Do Thái của thế kỷ thứ nhất, không hơn không kém.“Bụt nhà không thiêng” vẫn là số phận của Chúa Giêsu phải chịu hôm nay nơi các Kitô hữu chúng ta.
-Hằng ngày chúng ta cũng đã có thể bỏ lỡ không tiếp đón Chúa đến thăm,Nhất là ta bỏ không nghe thấy tiếng Chúa cảnh báo để ăn năn sám hối. Chúa đã nhắc nhở ta nhiều lần nhiều dịp nhiều cách:qua các vị bề trên,qua các tai nạn hay bệnh tật, qua lời khuyên của những người thân,qua lời phê phán của những người thù ghét.Hôm nay, Chúa còn tiếp tục nhắc nhở,Nếu ta không nghe, biết đâu hôm nay sẽ là lần cuối. Có thể Chúa sẽ bỏ ta mà đi như đã bỏ làng Nagiarét và không bao giờ trở lại. Như thế thì thật nguy hiểm cho linh hồn 
Ta.
-Để có thể đón tiếp Chúa, ta phải rèn luyện cho mình một trái tim luôn luôn rộng mở yêu thương,thì sẽ bén nhạy để nghe được tiếng nói của Chúa, dù tiếng nói ấy chỉ thì thầm trong sâu thẳm lòng mình. 


-Ngày hôm nay trong một xã hi duy vật vô thần, nền đạo đức Công Giáo có phần xuống cấp ở các gia đình,học đường,xã hội và cả trong Giáo Hội nữa.Thiên Chúa cần những ngôn sứ can đảm nói lên sự thật để làm cho xã hội và Giáo hội được phục hồi, được thăng tiến về mọi mặt.Nhưng đáng buồn, có một số Kitô hữu, đã chọn thái độ làm ngơ, im lặng,chỉ vì muốn được yên thân, an phận.Số khác không ý thức chức năng ngôn sứ của mình khi lãnh nhận bí tích Rửa tội,là đã được tham dự vào 3 chức năng của Đức Giêsu Kitô là Ngôn sứ – Tư tế – Vương đế.Số tín hữu khác chối bỏ đức tin khi không dám xưng mình là người có đạo, khi làm ăn sinh sống hay sinh hoạt chung với người khác tín ngưỡng với mình,hay đối xử thiếu nhân đạo, thiếu bác ái với anh em,hay đối xử bất công với tha nhân.Amen

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THƯ XIN GIÚP TÀI CHÍNH XÂY DỰNG TÂN XỨ ĐẠO THƯỢNG ÍCH ĐỂ LOAN BÁO TIN MỪNG/ TRUYỀN GIÁO

MÔ HÌNH QUY HOẠCH TỔNG THỂ TÂN XỨ ĐẠO TÂN SƠN VÀ THƯ KÊU GỌI ỦNG HỘ TÀI CHÍNH GIÚP TÂN XỨ ĐẠO TÂN SƠN VÀ GIÚP XÂY DỰNG LINH ĐỀN ĐỨC MẸ LAVANG

XIN GIÚP KINH PHÍ ĐỔ BÊ TÔNG CON ĐƯỜNG MANG TÊN THÁNH GIUSE XỨ ĐẠO TÂN SƠN