Chia Sẻ Lời Chúa Chúa Nhật 5 Thường Niên B 2015
Chia Sẻ Lời Chúa Chúa Nhật 5
Thường Niên B2015
L.C:Yob 7,1-4.6-7;1Corintô 9,16-19.22-23;Mc 1,29-39
Phúc Âm: Mc 1, 29-39:Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi hội đường,
Người cùng với Giacôbê và Gioan đến nhà Simon và Anrê. Lúc ấy bà nhạc gia của
Simon cảm sốt nằm trên giường, lập tức người ta nói cho Người biết bệnh tình
của bà. Tiến lại gần, Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy. Bà liền khỏi cảm sốt và
đi tiếp đãi các ngài.
Chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta dẫn đến Người
tất cả những bệnh nhân, tất cả những người bị quỷ ám: và cả thành tụ họp trước
cửa nhà. Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau, xua trừ
nhiều quỷ, và không cho chúng nói, vì chúng biết Người.
Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra khỏi nhà, đi
đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. Simon và các bạn chạy đi tìm
Người. Khi tìm thấy Người, các ông nói cùng Người rằng: "Mọi người đều đi
tìm Thầy". Nhưng Người đáp: "Chúng ta hãy đi đến những làng, những
thành lân cận, để Ta cũng rao giảng ở đó nữa". Và Người đi rao giảng trong
các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ.
+Ông Lafontaine có kể một câu chuyện như
thế này: Có một tiều phu vác củi từ trong rừng về nhà. Củi thì nặng mà sức thì
yếu cho nên ông ta cứ than thở hoài. Sau hết vì quá chán nản, ông đã kêu thần
chết đến đem mạng sống mình đi phứt cho rồi. Vừa kêu dứt tiếng thì thần chết
bỗng hiện ra, mặt mày khủng khiếp, tay cầm sẵn lưỡi hái. Thần chết hỏi :
"Mi gọi ta đến để làm gì?".Ông tiều phu mặc dù vừa mới đòi chết nhưng
khi thấy thần chết thì hoảng sợ và không muốn chết nữa, bèn nói trớ: "Xin
ông làm ơn đặt bó củi này lên vai hộ tôi". Thần chết bỏ lưỡi hái xuống và
đem bó củi chất lên vai người tiều phu. Ông này vội vàng cám ơn và nhanh chân
rảo bước, không còn thấy nặng nhọc gì nữa…
-Câu chuyện ngụ ngôn trên có thể
giúp ta hiểu được phần nào Lời Chúa mà chúng ta vừa nghe. Tất cả 3 bài đọc
trong Thánh Lễ hôm nay đều bàn đến những việc lao động làm ăn nhọc nhằn trong
cuộc sống chúng ta nơi dương thế, và đặc biệt nhất là xây dựng giáo xứ mới
thành lập của CT hiện nay,trong đầu năm 2015, Tân Phúc Âm Hóa giáo xứ này.
-Vẫn biết Cuộc sống của CT nay quả
là vất vả,vì ai nấy phải làm lụng từ sáng tới chiều, quần quật hết ngày này
sang ngày khác, hết tháng nọ sang tháng kia để kiếm lấy miếng cơm manh áo. Kẻ
thì lao động chân tay, người thì lao động trí óc, nhưng tất cả mọi người đều
phải làm việc vất vả. Làm để có cái mà ăn, ăn để có sức mà làm. Làm-ăn, ăn-làm
như một cái vòng lẩn quẩn trói buộc con người, cho tới khi con người làm không
nỗi, ăn không vô nữa, thì cũng là lúc sắp xuôi tay chấm dứt một kiếp sống làm
người.
-Trước kiếp sống đó, những kẻ bi quan
và những người lười biếng thì than thở như trong sách Gióp được trích đọc trong
bài đọc thứ nhất:"Lao động nhọc nhằn
là kiếp sống của con người trên mặt đất. Ngày của họ giống như ngày của một kẻ
làm công, như một người nô lệ. Tôi phải buồn sầu mãi cho đến tối và mắt tôi sẽ
không nhìn thấy hạnh phúc".
-Thái độ đó cũng giống như người
tiều phu trong chuyện ngụ ngôn của Lafontaine, làm việc cực nhọc quá nên cứ đòi
chết. Khi người ta làm việc cực nhọc mà không hiểu được ý nghĩa và giá trị của
việc mình làm thì người ta dễ có thái độ bi quan tiêu cực.
-Chính để giúp cho loài người thấy
được ý nghĩa và giá trị của lao động nhọc nhằn mà Đức Giêsu Kitô đã sinh xuống
trần gian, mang lấy thân phận của người lao động vất vả. Bài Tin mừng hôm nay
mô tả một ngày làm việc như thế của Chúa: Chúa vừa giảng dạy trong Hội đường và
cứu chữa một người bị quỷ ám xong, vừa mới đi ra thì hay tin bà Nhạc mẫu của
Phêrô đang bị sốt nặng. Người liền đến nơi cầm tay nâng bà dậy, bà liền khỏi
sốt. Liền sau đó có cả một đám đông tụ họp trước cửa nhà, đó là những người đau
đớn vì đủ thứ bệnh tật, Chúa lại phải cứu giúp họ. Mãi tới chiều tối Chúa mới
có chút ít giờ nghỉ ngơi. Người tìm một nơi thanh vắng để cầu nguyện. Vừa tảng
sáng hôm sau thì các môn đệ lại đi tìm Người và cho hay dân chúng lại tấp nập
tuôn đến xin Người cứu chữa. Nhưng Đức Giêsu đành phải từ chối và nói
"Chúng ta còn phải đi đến những làng, những thành phố khác để rao giảng
Tin Mừng nữa".
-Chính Đức Giêsu là Con Thiên Chúa
mà còn phải làm việc vất vả từ sáng tới tối, hết ngày này sang ngày khác, không
chỉ làm việc để lo cho bản thân Người mà làm việc để cứu giúp người khác, không
phải chỉ lo phần xác mà còn lo rao giảng để cứu giúp linh hồn người ta nữa. Qua
tấm gương đó, Đức Giêsu muốn cho chúng ta thấy ý nghĩa và giá trị của việc lao
động nhọc nhằn:Lao động là bổn phận của mọi người, lao động giúp ích cho bản
thân và cho người khác, lao động sinh ích lợi cả phần xác lẫn phần hồn.
-Vì hiểu được như thế cho nên Thánh
Phaolô đã hăng hái chu toàn những công việc nặng nhọc Chúa giao như chúng ta đã
nghe trong bài đọc 2,trích thư gởi tín hữu Côrintô. Là một tông đồ, Ngài đã
hăng hái làm trọn công việc rao giảng tin mừng, thậm chí Ngài còn nói:
"Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin mừng".Ngài còn nói thêm:"Giả như tôi tự ý đảm nhận công việc ấy
thì tôi mới có công, Còn nếu tôi làm vì bị ép buộc thì tôi còn mang phần thưởng
ở đâu nữa ! Tôi đã nên mọi sự cho tất cả mọi người để làm cho mọi người
được cứu rỗi”. Thánh Phaolô đã hiểu rõ ý nghĩa và giá trị của việc mình làm
nên đã tự nguyện hăng hái làm việc không ngơi nghỉ.
+Bài Tin Mừng Ngày Chúa Nhật hôm nay cũng cho biết rằng: “Sáng
sớm, lúc trời còn tối mịt, Chúa Giêsu đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu
nguyện ở đó”.Nên CT
thấy Chúa Giêsu
cầu nguyện và dạy chúng ta cầu nguyện luôn,như kinh lạy cha CT vẫn hay đọc.
-Người kitô-hữu chúng ta cần phải xem
sự cầu nguyện là hết sức cần thiết, vì sự cầu nguyện là nền móng làm cho linh
hồn chúng ta đứng vững.Không cầu nguyện, linh hồn chúng ta ngã quỵ dễ dàng,
giống như ngôi nhà thiếu nền móng vững chắc, nên bị sụp đổ mau lẹ, mỗi khi nước
lụt tràn vào, mỗi khi gió mạnh thổi đến.
-Theo
Chúa Giêsu, người kitô-hữu chúng ta còn phải xem sự cầu nguyện là thành luỹ
kiên cố bảo vệ linh hồn chúng ta.Cầu nguyện còn phải có những thái độ đạo đức
để nâng hồn mình lên tới Chúa, như làm Dấu Thánh Giá thật sốt sắng, vái đầu hay
bái quỳ thật nghiêm trang, trìu mến,mắt nhìn lên Nhà Tạm Thánh Thể, nhìn lên
Ảnh Chuộc Tội...
-Câu
chuyện để liên hệ và kết:Có Một người kia thường hay gặp thất bại. Thất bại
thường đi theo với thất vọng. Ông thố lộ với một người bạn thân: “Tôi không
còn tin vào một sức mạnh nào trên trần gian này có thể giúp tôi được nữa.”
Người bạn thân này góp ý: “Ông đang thất bại. Ông đang thất vọng. Tại sao
ông không cầu nguyện với Chúa?”.Ông bạn thất bại và thất vọng này ngạc
nhiên. Ông chưa từng được nghe ai khuyên bảo ông một câu lạ lùng như vậy. Ông
cầu nguyện, cầu nguyện và cầu nguyện. Và lần lần, công việc thất bại của ông
chuyển thành thắng lợi. Khó k hăn tuy nhiều, trở ngại vẫn còn lắm, nhưng cuối
cùng, trong sự cầu nguyện với Chúa, ông tìm ra giải pháp để hoá giải được mọi
vấn đề. Giờ đây, ông xác tín rằng mọi vấn đề đều có thể dùng lời cầu nguyện để
giải quyết được.
Nhận xét