CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG B2014
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 3
MÙA VỌNG B2014
Lời Chúa: Is 61, 1-2a.10-11; 1Tx 5,16-24;
Ga 1, 6-8.19-28
Phúc Âm: Ga 1, 6-8. 19-28: “…Có người đã
được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự
sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ
làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ
Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: "Ông là
ai?" Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: "Tôi
không phải là Ðấng Kitô". Họ liền hỏi: "Thế là gì? Ông có phải là
Elia chăng?" Gioan trả lời: "Tôi không phải là Elia". -
"Hay ông là một đấng tiên tri?" Gioan đáp: "Không phải".Họ
liền bảo: "Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng
tôi. Ông tự xưng là ai?" Gioan đáp: "Tôi là tiếng kêu trong hoang
địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo".Và có
những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gioan rằng:
"Nếu ông không phải là Ðức Kitô, cũng không phải là Elia hay một tiên tri,
vậy tại sao ông làm phép rửa?" Gioan trả lời: "Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có
Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có
trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người". Việc này xảy ra
tại Bêtania, bên kia sống Giođan, nơi Gioan làm phép rửa…”
-…CT thấy Ngữ cảnh của Tin Mừng Gioan 1,6-8.19-28,là
Tin
Mừng thứ tư có một Mở đầu, trong đó có Lời Tựa là một bài suy niệm cao sâu về mầu nhiệm
Ngôi Lời cho đến câu18, và Các chứng từ về Đức Giêsu, do Gioan Tẩy Giả, Anrê và
Nathanaen nêu ra ở chương 1,câu 19-51. Bản văn được đọc trong Phụng vụ hôm nay
gồm một đoạn nhỏ trích từ Lời
Tựa chương1,câu 6-8 và đoạn đầu trích từ Các chứng từ ở chương 1,19-28. Và Bản văn có thể chia
thành hai phần:1) Gioan là người làm chứng,và 2) Gioan làm chứng.Trong số 2 đây
có:a) Làm chứng cho phái đoàn sứ giả,b) Làm chứng cho người Pharisêu.
-Về Lời chứng:
Điểm đáng lưu ý nhất, đó là tác giả đã chọn ra từ trong ngôn ngữ thuộc ngành tư
pháp từ “lời chứng/làm chứng” , và đã dùng từ đó mà mở ra hoạt cảnh này, cùng
với động từ tương ứng là “làm chứng”.Rất có thể tác giả TM thứ tư đã dùng ngôn
ngữ tư pháp do hoàn cảnh trong đó ngài viết Tin Mừng, lúc mà quan hệ giữa người
Do Thái và các Kitô hữu đã trở nên khá căng thẳng.
- Gioan là người làm chứng:Sau
Lời Tựa, tác giả bắt đầu bài tường thuật cách trang trọng, và cũng bằng một câu nói về Gioan rằng: “Và đây là
lời chứng của ông Gioan”. -Gioan làm
chứng thì Vừa nghe câu mở này, chúng ta có cảm tưởng là mình được gợi ý
nhìn vào một cảnh trong phòng
xử án,và Ấn tượng này dường như có cơ sở. Vì tác giả giới thiệu Gioan như người
đang bị thẩm vấn. Hẳn đây là giới lãnh đạo Do Thái giáo, đã gửi một phái đoàn đến đặt các câu hỏi cho
Gioan. Phái đoàn đó gồm
có
các tư tế và mấy thầy Lêvi, tức đây là giới chức trách có nhiệm vụ chăm sóc Đền
Thờ Giêrusalem.
- Vì vậy,Từ
phân đoạn Ga 1,6-8, ta thấy Gioan không phải là đại sứ đặc mệnh toàn quyền, ông
được Thiên Chúa sai đến với một mục
tiêu rõ rệt: “làm chứng về ánh
sáng”. Sứ mạng của ông phải được nhìn trong viễn tượng vũ trụ, siêu lịch sử,
nhưng vai trò của ông là chứng nhân và chỉ là chứng nhân mà thôi.
-Chúa Nhật trước chúng ta đã nghe Tin Mừng Mác-cô nói với
chúng ta về con người và hoạt động của thánh Gio-an Tẩy Giả. Nhưng Hôm nay, Phụng vụ Lời Chúa lập lại đề
tài này dựa trên tường thuật của Tin Mừng Gio-an, và nhấn mạnh đến sứ vụ của
ngài: “Ông đến để làm chứng, và làm
chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin”. -Sứ mạng của Gioan là làm
chứng cho Đức Giêsu. Sứ mạng này quan trọng đến nỗi trong Lời Tựa, ông được
nhắc đến hai lần: một lần như
là “chứng nhân” ở Ga 1,6 và lần kia thì nhắc lại lời chứng của ông ở Ga1,15.
-Gioan là chứng nhân của ánh sáng,vì Gioan nói như chứng
nhân và khẳng định tính khả tín của chính ông. Ông nói thẳng ra ông không phải
là ai, và ông là ai, và ai sẽ đến sau ông.Ngay trong Lời Tựa, tác giả Tin Mừng
đã cho biết: “Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh
sáng”. -Về nhân vật cao trọng mà ông làm chứng cho, Gioan chỉ khẳng định hai
điều: Người đang ở giữa họ, nhưng họ không nhận biết Người; Người cao trọng đến
mức chính Gioan cũng không xứng đáng phục vụ Người theo cách thức của một nô lệ.
-…Bất cứ Kitô hữu nào hôm nay cũng phải cảm thấy mình là
một chứng nhân như Thánh Gioan.
Họ biết mình không là gì cả
khi sánh với Đấng họ phải làm chứng cho. Tuy nhiên, chính
Đấng ấy lại đã chọn họ để tỏ mình ra cho thế giới.
-Nhưng Chúng ta không thể làm chứng cho CHÚA là ánh sáng, nếu chúng ta sống trong tối tăm. Nếu không có lời chứng của các Kitô hữu, thì gương mặt của Đức Kitô, vốn đã bị mờ nhạt, sẽ tiếp tục lu mờ trong thế giới hôm nay.Và không phải chỉ làm chứng cho Chúa bằng lời nói mà còn phải làm chứng cho Chúa bằng chính cuộc sống của mình. Bởi vì Một đời sống tốt đẹp là một lời chứng mạnh mẽ và có hiệu quả, và tự thân, đó là một lời loan báo Tin mừng. chính gương sáng của chúng ta mới là một bài giảng hùng hồn, có sức lôi cuốn và hấp dẫn những người khác về cùng Chúa, như người xưa đã nói: Lời nói như gió lung lay,Việc làm như tay lôi kéo.
-Ví dụ:Ngày kia vua Tấn văn
Công đi săn và bị lạc ở trong rừng, may thay gặp một người câu cá tên là Ích
Ngư, vua nói:- Ta đây là vua, chú đưa ta ra, ta sẽ ban thưởng.Người câu cá hèn
hạ nói:- Nếu được phép thì tôi xin hỏi một đôi lờ,Nhà vua bằng lòng, Người câu
cá bèn nói tiếp:- Chim hồng sống ở bờ biển, chán biển đến sống ở chỗ ao tù sẽ
sa vào bẫy. Ba ba sống ở đáy vực sâu, chán vực sâu lên sống ở bãi sẽ bị chài lưới.
Nhà vua ở đền sao lại đi săn và lạc vào rừng sâu thế này.Nhà vua khen:- Chú nói
hay quá.Sau đó, nhà vua bảo người tùy tùng ghi địa chỉ để khi về sẽ gửi quà tặng.
Người câu cá bèn trả lời:- Đức vua ghi địa chỉ làm chi. Xin đức vua hãy tôn
kính trời đất, bảo vệ bờ cõi, thương yêu dân chúng là tức khắc bầy tôi này đã
được trọng
thưởng. Bằng không thì dù
nhà vua có ban phần thưởng thế nào, bày tôi cũng sẽ không thể an tâm mà hưởng
dùng…CT suy
đó mà liên hệ bản thân,nhất là năm nay GH mời gọi TÂN PHÚC ÂM HÓA GIÁO XỨ.
-Có
lẽ chưa bao giờ người dân Việt Nam lại ngao ngán trước những tiêu cực, tệ nạn,
bất công, gian dối đầy dẫy trong xã hội như ngày hôm nay…Giáo sư Hoàng Tụy (x.Báo
Khuyến học & Dân trí, Thứ sáu, 28/11/2008)nhận định:
“ Sự giả dối hiện nay đang
có nguy cơ trở thành nỗi nhục, trong khi truyền thống dân tộc Việt Nam không phải
là dân tộc giả dối. Ngành giáo dục càng không thể là ngành giả dối…đã có hơn một
nhà khoa học nước ngoài nói thẳng với tôi rằng, điều thất vọng lớn nhất mà ông
ta cảm thấy là sự giả dối đang bao trùm lên nhiều lĩnh vực của đời sống xã hội ở
các tầng nấc...”.
-Lm
Nguyễn Hồng Giáo nhận định: “Xã hội ta
thì xưa nay đã quá quen với việc làm dối, nói dối, báo cáo láo đến nỗi dường
như không còn coi đó là một điều xấu nữa…”.
Nhận xét