CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN A 2014
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT
14 THƯỜNG NIÊN A 2014
Lời Chúa: Dcr. 9, 9-10; Rm. 8, 9.11-13; Mt. 11, 25-30
Câu chuyện thực, vào đời chiến
quốc bên Trung quốc,Trích của Thu Giang Nguyễn Duy Cần, trong cuốn: ‘Thuật xử thế
của người xưa’),Liêm Pha và Lạn Tương Như…Vua
Triệu đã phong Lạn Tương Như làm tướng quốc. Liêm Pha cậy mình có công hơn mà lại
đứng dưới nên tức giận, hăm hễ gặp mặt Lạn Tương Như là giết…Tương Như nghe nói
thế thì tìm cách lánh mặt Liêm Pha mãi…Một hôm, Tương Như ra đường, gặp toán
lính tiền đạo của Liêm Pha, vội bảo tên đánh xe đi tránh vào trong ngõ, đợi
Liêm Pha đi qua rồi mới đi ra…Bọn xa nhân thấy thế tức giận, bèn họp nhau hỏi
Tương Như:"Chúng tôi bỏ nhà cửa, xa thân thích đến đây hầu ngài, tức coi
ngài là bậc trượng phu nên yêu mến mà đi theo. Nay ngài cùng Liêm tướng quân
cùng hàng mà hạng thứ lại ở trên. Liêm tướng quân doạ ngài, ngài đã không báo lại,
đã tránh ở triều nay lại tránh ở ngoài đường. Sao ngài lại sợ quá thể vậy?
Chúng tôi thật lấy làm xấu hổ, vậy xin đi thôi, không ở nữa."…Tương Như
nói: "Các ngươi xem Liêm tướng quân có hơn được vua Tần không?"…Bọn
xa nhân thưa: "Không"…Tương Như nói: "Lấy như cái oai của vua Tần,
thiên hạ không ai dám chống, Tương Như nầy một mình dám mắng giữa triều đình, lại
làm nhục cả quần thần nữa. Tương Như dẫu hèn, há lại sợ một Liêm Tướng Quân ư?
Nhưng ta nghĩ Tần sở dĩ không dám đánh Triệu là vì ngại có ta và Liêm tướng
quân. Nay hai con hổ tranh nhau, tất không cùng sống. Tần mà nghe tin ấy tất thừa
cơ đánh Trịêu. Ta sở dĩ chịu nhục tránh Liêm
tướng quân là vì coi việc nước
là trọng mà thù riêng là nhẹ vậy thôi"…Bọn xa nhân quỳ mọp tâu rằng:
"Tiểu nhân chúng tôi trí hẹp làm sao độ nổi đại chí của tướng công"…Liêm
Pha hay được tin nầy, cả thẹn than rằng: "Ta thật còn kém Lạn Tương Như
nhiều lắm", bèn trần vai áo đến trước cửa Tương Như tạ tội: "Tính tôi
thô bạo, đội ân tương quốc bao dung, nghĩ lấy làm hổ thẹn quá!"…Tương Như
đỡ dậy, nắm tay cùng khóc và kết bạn sống chết có nhau.
Thế
là bằng đường lối nhịn nhục, hiền lành và khiêm nhượng, Lạn Tương Như hoàn toàn
chiến thắng và chinh phục được cả con người lẫn tâm hồn Liêm Pha…Đúng như
Pascal nhận xét: "Người ta chỉ thực sự vĩ đại khi biết quỳ gối xuống....".Lão
Tử ngày xưa cũng đã nói: Giàu sang mà kiêu căng là tự rước lấy họa vào thân. Kẻ
tự cao tự đại giống như kẻ nhón gót chân để cao hơn người, xoạc chân ra để lớn
hơn người. Như vậy sẽ chẳng thể đứng vững và tiến bước. Trái lại bậc thánh nhân
cho đến ngày cùng, vẫn không cho mình là lớn, nên mới thành được việc to.
Chính
Chúa Giêsu đã chỉ rõ cho chúng ta bài học đầu tiên và cần thiết nhất, đó là
lòng khiêm tốn, đức từ bi và nhân hậu như TM vừa cho biết. Chính Người đã nói:
Các con hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng,hay ai nâng
mình lên, thì sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống, thì sẽ được nâng lên.Và
trong giờ từ biệt các môn đệ, để ra đi chịu chết, Người đã không ngần ngại quì
xuống rửa chân cho các ông, để nêu gương
khiêm
nhường và phục vụ như lời Người đã phán: Con người đến không phải để được hầu hạ,
nhưng đến để hầu hạ và hiến mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người.
Thánh
Phaolô(Pl 2,6-8) đã nói: “Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nhất
quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh
quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế,
Ngài lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây
thập tự”. Chính
trong lời kinh Ngợi Khen, Mẹ Maria đã xác quyết: Chúa hạ bệ những ai quyền thế
và nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
CT cũng
nên lưu ý là lời nói việc làm của Chúa Giêsu đã cố ý liên kết và muốn CT tập đức
khiêm nhường với lòng bác ái và tinh thần phục vụ. Người coi đó là đức tính của
mọi KTH,của người lãnh đạo, của bậc bề trên. Bởi vì chỉ kẻ khiêm nhường mới có
khả năng yêu thương thực sự, Và chỉ kẻ yêu thương thực sự mới thích phục vụ người
khác…Sự tự cao tự đại thường đi đôi với lòng tàn bạo và bất nhân. Bởi vì kẻ
kiêu căng thường bắt mọi người phải khuất phục mình, làm nô lệ cho mình và
không ngần ngại dùng bạo lực để đàn áp, chế ngự và tiêu diệt những ai không chịu
khuất phục.Lịch sử nhân loại đã cho chúng ta biết như Néron, Napoléon,
Hitler…Những đế quốc như Rôma, Mông Cổ ngày xưa đã thảm bại.
Khi
xây một căn nhà, thì trước hết chúng ta phải làm nền, phải xây móng. Nền móng
càng sâu, càng chắc thì ngôi nhà càng có thể xây lên cao. Nó là cái không phải để khoe khoang, nhưng luôn bị chôn
vùi, bị che đậy và bị người ta chà đạp lên trên. Khi bước vào bên trong một tòa
lâu đài, một hoàng cung hay một ngôi nhà tầm thường nào cũng vậy, chẳng ai để ý
đến cái nền, chẳng ai thắc mắc xem nó được làm bằng gì, và chứa đựng những cái
chi ở bên trong, và sẽ dẫm bước lên nó mà đi…
Con
người ta xét tương tự như là một công trình xây dựng, mà nền móng phải là lòng
khiêm tốn và tinh thần phục vụ. Không có nền móng này, không sớm thì muộn cũng
sẽ sụp đổ và sụp đổ tan tành…Người tự cao tự đại cho mình là giỏi, cho mình là
đúng, không cần học ai, nên không bao giờ giỏi, không bao giờ thành công trên
đường đời; trái lại có thể thu tích thêm căm ghét của người khác…Người khiêm tốn
là người thấy được mình còn nhiều mặt yếu kém, nên sẵn sàng nghe người khác chỉ
giáo cho và nhờ đó sẽ trở thành người khôn ngoan và giành được thắng lợi và được
mọi người chung quanh yêu thương quý mến.
Là KTH tin
Chúa và là anh chị em của nhau, chúng ta hãy lấy tình thương, lòng hiền hoà mà
đối xử với nhau, thay vì tàn nhẫn, xâu xé. Hãy khiêm tốn và sẵn sàng phục vụ,
thay vì tự tôn, tự phụ mà đè đầu cỡi cổ người khác. Chính tình yêu làm cho con
người ta lớn lên trưởng thành,và trở nên đơn sơ, hiền hoà và khiêm tốn. Cũng
chính tình yêu làm cho con người sẵn sàng nâng đỡ gánh nặng cho người khác, hơn
làm khổ. Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu, Đấng là hiện thân của chân lý tình
thương lại sống đơn sơ, hiền từ, khiêm tốn và đã mời gọi chúng ta hãy đến học
với Ngài.Amen
Nhận xét