CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN A 2014
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN A 2014
Lời Chúa: 1V. 19, 9a.11-13a; Rm. 9,
1-5; Mt. 14, 22-33
Có một cậu bé xin đi biển để học nghề làm thuỷ thủ. Thế là Ngày
nọ trời dông bão, người ta bảo cậu leo lên cột buồn của một chiếc thuyền. Leo
được nửa phần đầu thì dễ dàng vì cậu cứ đưa mắt ngước lên trời. Nhưng đến lưng
chừng, cậu phạm phải một sai lầm, đó là cậu nhìn xuống mặt biển dậy sóng. Thế
là cậu bị chóng mặt như muốn ngã xuống. Thấy vậy, một thuỷ thủ già bèn la lên:
Này cậu bé, hãy nhìn lên trời. Nghe theo lời chỉ dẫn trên, cuối cùng cậu bé đã
leo tới đỉnh cột buồm một cách an toàn…Lỗi lầm của cậu bé nói trên giống
hệt lỗi lầm của thánh Phêrô qua đoạn Tin Mừng hôm nay. Và qua đoạn Tin Mừng vừa nghe CT tìm
hiểu xem đâu là mục đích mà Chúa Giêsu định nhắm tới.
Sau phép lạ bánh hóa nhiều, Ngài truyền cho các môn đệ lên
đường. Lúc bấy giờ trời đã về chiều mà nước thì lại ngược và gió đã nổi lên,
các tông đồ cảm thấy nặng nề và không mấy hứng khởi. Đang lúc vật lộn với sóng
gió, Chúa Giêsu thân hành hiện đến để an ủi và giúp đỡ. Trông thấy Chúa, lúc
đầu các ông tưởng là ma,Nhưng Chúa đã lên tiếng trấn an, rồi lại truyền cho
sóng gió yên lặng và con thuyền yên hàn cặp bến.
Đối với thánh Phêrô,
phép lạ này có tính cách quan trọng, ông đã tỏ ra yêu mến và nhiệt thành đối
với Chúa, nhưng việc xin phép lạ vô cớ đã tỏ ra ông là người hấp tấp thiếu suy
xét, nhiệt thành không phải lúc, khi xin phép lạ được đi trên mặt nước. Để đem
lại cho ông một bài học, Chúa đã để ông lảo đảo đến sắp chìm và sau này Chúa
còn để ông sa ngã… Song nhờ lòng tin mạnh mẽ, trong lúc tính mạng lâm nguy ông
đã nhớ kêu cầu Chúa và Chúa đã giơ tay cho ông nắm lấy, rồi đưa ông lên thuyền
với Ngài.
Tiếp đến là đối với Giáo Hội. Con
thuyền của các tông đồ là một hình ảnh tượng trưng cho Giáo Hội, trong đó Phêrô
là người đứng đầu.Giáo Hội không khác gì một con thuyền của các tông đồ, vượt
biển giữa cảnh bão táp. Có những khó khăn từ bên ngoài, như những trận cuồng
phong thổi ngược, đồng thời cũng có những khó khăn tự bên trong,như những ngọn sóng
ngầm không kém phần nguy hiểm. Chúa Giêsu đã đến, Ngài khiến sóng gió phải yên
lặng và đưa con thuyền tới bến bình an.
Và sau cùng là đối với mỗi người KTH
chúng ta. Mỗi người chúng ta là một phần tử của Giáo Hội, cũng thường
gặp phải những khó khăn, những giông tố từ chủ quan bên trong cũng như khách
quan bên ngoài, làm cho chúng ta có cảm giác bị bỏ rơi và chìm xuống. Tuy
nhiên, cũng như Giáo Hội, Chúa luôn nâng đỡ và cứu giúp, miễn là chúng ta biết
tin tưởng chạy đến với Ngài. Và Bão táp sẽ qua, cuồng phong sẽ dứt, trời quang
mây tạnh sẽ trở lại và chúng ta sẽ được sống trong tình thương và sự an bình
của Chúa.
Cũng Qua bài Tin Mừng này, chúng ta cần ghi nhận ba điều cần
cho cuộc sống:
Thứ nhất, việc Chúa Giêsu đi trên
mặt biển đến với các môn đệ cho chúng ta biết Ngài là Thiên Chúa.
Đối với Chúa, việc này không có gì khó khăn, và đối với chúng ta, cũng chẳng có
gì là khó hiểu, vì Ngài là Thiên Chúa, là Đấng tạo dựng vũ trụ, Ngài quyền phép
vô cùng. Chính Ngài cầm quyền trên mọi định luật vật lý, nên việc Ngài đi trên
sóng nước không có gì là phản khoa học hay vô lý, nhưng lại minh chứng quyền
năng Thiên Chúa của Ngài.
Thứ hai, đang khi các môn đệ gặp
bão táp, sóng gió thì Chúa xuất hiện để cứu giúp.
Trong một khoảnh khắc mọi sự đều thay đổi vì có Chúa. Điều này cho chúng ta
biết: Ở đâu có Chúa là ở đó có bình an. Cuộc đời chúng ta cũng vậy, có giông tố
bão táp, có thử thách khó khăn, nhưng chúng ta đừng bao giờ thất vọng nghĩ rằng
Chúa bỏ rơi chúng ta, hay không để ý gì đến chúng ta.Ngôn sứ Elia trong bài đọc
một CN này là yên ủi CT.
Thứ ba, thánh Phêrô thấy Chúa đi
trên sóng nước ngon lành, nên đã phản ứng khá mau lẹ, có thể nói quá vội vàng
trước khi kịp suy nghĩ, là xin Chúa cho ông cũng đi trên sóng nước như Chúa.
Chúa bằng lòng ngay, nhưng vì yếu lòng tin, lo sợ nên Phêrô đã bị chìm. Ông lại
vội vàng kêu xin Chúa và Chúa cũng cứu giúp ngay.
Chuyện kể rằng: Một gia đình quý tộc nước Anh đưa con về
nghỉ mát ở miền quê. Trong khi nô đùa, cậu con trai ngã xuống một suối nước sâu…Nghe
tiếng kêu thất thanh, một chú bé lem luốc, con bác nông dân, đã chạy đến tiếp
cứu. Và số phận của cậu bé thượng lưu, không biết bơi,tưởng như ngàn cân treo
sợi tóc, giờ đã được cứu sống.Nhà quý tộc vô cùng biết ơn chú bé nhà quê nghèo.
Ông hỏi chú có mơ ước gì không. Chú trả lời rằng: “Cháu muốn được đi học để trở
thành bác sĩ cứu người”.Sau này, cậu bé ngày xưa không biết bơi đã được cứu
sống, nay trở thành thủ tướng nước Anh, Winston Churchill. Và chú bé nhà quê,
nhờ sự giúp đỡ của nhà quý tộc, cha của Churchill bây giờ đã là bác sĩ danh
tiếng, và là ân nhân của cả nhân loại, vì đã tìm ra thuốc Penicilin, Tên của
ông Fleming.Và đến khi thủ tướng nước Anh lâm trọng bệnh, các bác sĩ nổi tiếng
đều bó tay, thì chính Fleming, lại cứu sống ông một lần nữa.
Hôm nay, Đức Giêsu cũng đã cứu thoát CT như các môn đệ xưa khỏi
cơn cuồng phong của biển cả, đã kéo CT lên khi CT đang chìm xuống trong trần
thế tục lụy của tham-sân si...Và chúng ta cùng nhau ghi nhớ tư tưởng sau đây
của một câu danh ngôn: Có Chúa thì
màng nhện cũng sẽ trở nên tường thành. Trái lại, nếu không có Chúa, thì tường
thành cũng chỉ là màng nhện mà thôi.Nên trong giây phút này, chúng
ta hãy thành tâm kêu lên:“Lạy Chúa,
xin hãy thêm đức tin cho chúng con”.Amen
Nhận xét