CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN A 2014
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN A 2014
Lời Chúa: Is 22, 19-23; Rm 11,
33-36; Mt 16, 13-20
…Trong những dòng cuối của sứ điệp: "Hoà bình dưới
thế", Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII, được mệnh danh là vị Giáo Hoàng nhân từ,
dễ thương, đã đưa ra cho chúng ta một định nghĩa,một người Kitô hữu chân chính
như sau: "Mỗi một tín hữu trong thế
giới của chúng ta là một mảnh sao băng, là một tụ điểm của tình yêu, là một thứ
men sống động giữa những người anh em của mình. Nếu người tín hữu đóng trọn vai
trò ấy, họ sẽ là người Kitô hữu chân chính".
-Một mảnh sao băng khi chợt sáng lên rồi tắt lịm, nhưng cũng
đủ thu hút cái nhìn của con người. Một nắm men bé nhỏ, mất hút trong khối bột,
nhưng cũng đủ sức làm dậy lên men cả khối bột. Nghĩa là, sự hiện diện của người
tín hữu luôn có sức thu hút, tạo được ảnh hưởng tốt cho người khác, với điều
kiện họ phải sống đúng danh nghĩa của mình.
-Bài Tin Mừng hôm nay cũng muốn nhắc nhở chúng ta về cuộc
sống ấy. Trong những việc làm và cuộc sống của mình, Chúa Giêsu đã không ngừng là
một câu hỏi cho chúng ta rằng: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?".
-Đang khi dân chúng còn mù mờ về vai trò và con người của
Đức Giêsu thì Phêrô, vị Giáo hoàng tiên khởi đã mạnh mẽ tuyên xưng: "Ngài
là Đức Kitô, Con Thiên
Chúa hằng sống". Nhưng trong cái nhìn của ông, Đấng Cứu
Thế sẽ là người hùng mạnh, đánh đông dẹp bắc, chinh phục vua Chúa, thâu tóm
quyền hành, và rồi đăng quang thống trị nước DO THÁI và thế giới.
-Đức Giêsu hiểu rõ quan niệm trần gian của các tông đồ về
Đấng Cứu Thế, nên ngay sau lời tuyên xưng đức tin của Phêrô, Ngài cấm các ông
nói cho người khác những gì họ mới biết. Ngài muốn các ông hiểu Rằng Đức Kitô
đúng nghĩa sẽ là đấng phải đau khổ, bị từ khước, chịu giết chết trước khi đi
đến toàn thắng. Sức mạnh của Đức Kitô không ở trong binh khí hay chiến mã như
bao vua chúa trần gian khác, song là nơi thập giá khổ đau. Chiến lược của Đức
Kitô là đi xuống chỗ tận cùng trong lũng sâu nước mắt của nhân loại để nâng tất
cả lên trong vinh quang của Thiên Chúa.
-Cũng như Phêrô, ta muốn chỉ cho Chúa phương cách cứu
thế.Cũng như Phêrô, ta muốn chận Chúa lại, không cho Ngài tiếp tục cuộc hành
trình về Giêrusalem. Ta muốn "dạy" cho Ngài lối đường nên đi. Ta muốn
Ngài cung cấp bánh ăn, của cải vật chất dư đầy cho người ta theo đông; hay làm
nhiều phép lạ đẹp mắt,những ảo thuật giựt gân cho dân chúng thích thú.
-Có hai lần trong đời mình, Chúa Giêsu đã dùng đến chữ
"Satan". Một lần với tên Cám dỗ và lần này với Phêrô. Và Lời CHÚA quở
mắng "Satan" là lời khiển trách nặng nề nhất.Nhưng nếu để ý ta sẽ
thấy: trong lần quở mắng tên Cám dỗ, Chúa Giêsu bảo nó "hãy cút đi",
nhưng khi khiển trách Phêrô, Chúa Giêsu lại nói "hãy lui ra sau Thầy".
Như thế Ngài vẫn có ý muốn cho người môn đệ cơ hội hoán đổi hướng nhìn và cách
đi. Thay vì đi trước và chỉ lối cho Chúa, ta phải hướng theo và tiếp bước sau
Ngài.
-Satan không thể bước theo Chúa vì bản chất kiêu ngạo của
nó. Nhưng riêng ta, dù bao vấp phạm lầm lỡ, dù lắm khi sống theo ý mình, hay
từng chạy theo tiếng gọi của quỉ ma, ta vẫn được ban cho cơ hội làm lại hành trình
của người môn đệ Đức Kitô.
-Thánh Phêrô, sau lời khiển trách của Thầy, đã về lại với
chỗ đứng đúng nhất của mình: ông không đòi Chúa theo ý mình, song là vâng theo
ý Chúa; ông không dẫn đường cho Chúa nhưng là bước theo dấu chân Ngài. Cao điểm
của sự "đi theo" này là việc Phêrô chịu đóng đinh thập giá vì Đức
Kitô vào năm 69.
-ĐỂ KẾT:Trong tiểu sử của thánh Sác đơ Phu-cô kể rằng: sau
khi từ Ma-rốc trở về, anh say sưa kể lại cho gia đình nghe những cuộc thám hiểm
đầy kỳ thú của anh qua những khu rừng Phi Châu, người chăm chú theo dõi câu
chuyện hơn cả là một cô cháu gái chưa đầy 10 tuổi. Khi anh vừa kể xong, bất ngờ
cô bé hỏi:-"Thưa cậu, cháu thấy cậu làm được nhiều việc rất hay, thế cậu
đã làm được gì cho Chúa Giêsu chưa?"…Câu hỏi ấy như một luồng điện giật
làm Sác đơ Phu-cô bất động. Từ bao lâu nay chưa ai đã khiến anh phải suy nghĩ
nhiều như thế.Anh lục soát tâm hồn mình, anh chỉ thấy một lỗ hổng không đáy,
anh đã phí phạm tất cả thời giờ và tuổi thanh xuân cho những cuộc ăn chơi truỵ
lạc và những danh vọng thấp hèn, mắt anh bỗng mở ra để thấy nỗi khốn khổ, nghèo
hèn của mình.Ngày hôm sau, anh tìm đến xưng tội với một linh mục. Anh vào dòng
khổ tu, ít lâu sau, anh xin đến Nagiarét để sống trọn vẹn cho Chúa Giêsu…Một
ngày kia, khi đang cầu nguyện sốt sắng trong phòng, bỗng anh nghe thấy từ căn
nhà bên cạnh tiếng rên rỉ của một người Hồi giáo, nhớ lại gương bác ái của Chúa
Giêsu, anh tự hỏi: tôi có thể giam mình cầu nguyện trong phòng trong lúc có
những anh chị em chung quanh đang khốn khổ thất vọng chăng? Thế là anh quyết
định đến sống giữa họ, trở thành người anh em của họ, nhất là của những người
cô đơn, lạc lõng, nghèo hèn. Những năm cuối đời, anh sống giữa sa mạc Sa-ha-ra,
chia sẻ hoàn toàn cuộc sống cho những người cùng khổ, và chia sẻ đến giọt máu
cuối cùng khi phát súng oan nghiệt của kẻ sát nhân bắn gục anh giữa lúc đang
cầu nguyện.Amen
Nhận xét