CHIA SẺ LỄ THÁNH PHÊRÔ &PHAOLÔ TÔNG ĐỒ-CN13TN2014
CHIA SẺ LỄ THÁNH PHÊRÔ &PHAOLÔ TÔNG ĐỒ-CN13TN2014
Lời Chúa: Cv. 12, 1-11; 2Tm. 4, 6-8.17-18; Mt. 16,
13-19
Gần đây,Trong
buổi trò chuyện, diễn thuyết tại White Palace,Tp.Sài Gòn-VN,Người Khuyết Tật/Nick
Vujicic đã cho mọi người thấy rằng, người bị khuyết tật, nghĩa là họ khiếm
khuyết điều gì đó, nhưng người mang nỗi tự ti mới là người bị khuyết tật thực
sự.Nick đã nói:“Dù ai đó không phải ngồi trên xe lăn, nhưng bạn vẫn phải trải
qua những thời điểm khó khăn trong cuộc sống. Nếu lúc đó bạn thiếu tự tin, bạn
sợ thất bại, sợ nhìn về tương lai thì chính điều đó sẽ níu kéo bạn, khiến bạn
không thể tiến lên”.Nick còn nói thêm:“Khi tôi 10 tuổi, tôi gần như muốn buông
xuôi, tôi muốn đầu hàng và nghĩ không bao giờ có công việc, có thể cưới vợ, lập
gia đình. Nhưng bây giờ tôi không chỉ lấy vợ, lập gia đình mà còn có đứa con
trai.
Nick không phải là một thiên tài. Nick là một nhân vật
điển hình cho bao người biết phấn đấu vươn lên, để bổ túc cho khuyết tật của
mình.Quả thực, là con người luôn có những khuyết tật. Có người bị khuyết tật
điều này, người điều kia. Không ai hoàn hảo về thể xác hay về tâm hồn. Tuy
nhiên, có người biết bổ túc cho khuyết tật của mình bằng nghị lực, bằng phấn
đấu, bằng niềm tin vươn lên. Nhưng cũng có người buông xuôi, than trách cho số
phận và để mặc cho dòng đời đưa đẩy.
Thánh Phêrô và thánh Phaolô cũng từng có những khuyết
tật trong cuộc đời của các ngài. Phêrô yếu đuối, nhút nhát.
Phaolô kiêu căng, thẳng thắn. Vì tấm lòng khuyết tật
nên Phêrô từng chối Chúa ba lần. Còn Phaolô thì lao vào việc truy sát người tin
vào Chúa Giêsu phục sinh để bách hại và giết chết. Thế nhưng, cả hai đã nhận ra
sự khuyết tật của mình để phấn đấu, để vươn lên. Nhất là biết cậy vào ơn Chúa
mà kiện toàn con người mình và phụng sự Thiên Chúa.
Phêrô đã từng cảm nghiệm “Ơn Ta đủ cho ngươi và quyền
năng Ta hiển trị trên sự yếu hèn của ngươi”. Phaolô thì trông cậy vào sức mạnh
của Chúa mà ông đã đi đến cùng sự bách hại, gian truân, đói rét, tù đầy nhưng
vẫn giữ vững đức tin. Cả hai đã nhờ ơn Chúa mà bù đắp những khuyết tật của mình
để hoàn thiện con người mình theo như lòng Chúa mong ước.
Từ xưa tới nay, Giáo Hội vẫn có thói quen liên kết hai
thánh tông đồ Phêrô và Phaolô trong một triều thiên vinh quang. Lời Kinh Tiền
Tụng hôm nay đã diễn tả như sau: Thánh Phêrô là vị thủ lãnh trong việc tuyên
xưng Đức Kitô. Thánh Phaolô là người bảo vệ lừng danh trong việc tìm hiểu Đức
Kitô. Thánh Phêrô thiết lập Hội Thánh tiên khởi cho những người Israel còn lại.
Thánh Phaolô là thầy và là đấng dạy dỗ muôn dân được kêu gọi. Và kinh Tiền Tụng
đã kết luận rằng: Các ngài đã dùng những đường lối khác nhau mà quy tụ một gia
đình cho Chúa. Với lời ca tụng trên đây, Giáo Hội không những đề cao sự hợp
nhất
giữa hai đường lối khác nhau mà còn ngợi khen sự hợp
nhất giữa hai con người có nhiều khác biệt.
Thực vậy, thánh Phêrô vốn bản chất dân chài lưới, trực
tính và nghiêng về thực tiễn. Còn thánh Phaolô là người trí thức, hay lý luận
và thích đào sâu giáo lý. Thánh Phêrô quan tâm đến việc loan báo Tin Mừng cho
người đạo cũ, nên không muốn sửa đổi nhiều những gì vốn có kẻo phật lòng họ.
Còn thánh Phaolô nhằm truyền bá đức tin cho các dân ngoại, nên muốn bỏ đi những
lề luật của đạo cũ không còn thích hợp, kẻo nặng gánh cho những người dân ngoại
xin tòng giáo. Thánh Phêrô là Giáo hoàng, nhưng không vì thế mà áp đặt ý kiến
của mình. Thánh Phaolô là Giám mục, nhưng không vì thế mà không thẳng thắn
trình bày quan điểm riêng của mình, để trao đổi và bàn luận. Thánh Phêrô là
người đã có lần chối Chúa vì yếu đuối và đã ăn năn sám hối do cái nhìn xót
thương của Chúa. Còn thánh Phaolô đã có lần bắt bớ đạo Chúa vì lầm lạc và đã
trở lại nhờ sự giúp đỡ của một môn đệ Chúa.
Với nhiều khác biệt, hai thánh Phêrô và Phaolô tông đồ
đã được liên kết lại để bổ túc cho nhau, làm cho nền móng của Giáo Hội được bền
vững. Động lực liên kết các ngài lại với nhau chính là việc xây dựng mở rộng
Nước Chúa. Cái nhìn trên đây giúp chúng ta thêm tin tưởng hơn vào Chúa trong
việc bảo vệ, xây dựng và phát triển Giáo Hội.
Đúng thế, Giáo Hội là hình ảnh của sự quy tụ hiệp
thông và liên kết. Giáo Hội là khí cụ kết hợp với Chúa và với
nhân loại. Trong Giáo Hội có yếu tố Thiên Chúa và cũng
có yếu tố nhân loại. Có người nhân đức và cũng có kẻ tội lỗi. Có phẩm trật và
cũng có thành phần dân Thiên Chúa. Giáo Hội vừa trung thành với truyền thống
vừa phải đổi mới cho thích hợp với lịch sử từng thời và từng nơi. Giáo Hội vừa
củng cố đức tin cho người có đạo lại vừa truyền bá đức tin cho người ngoại đạo.
Biết liên kết những cái khác nhau trong Giáo Hội và
trong nhân loại là một đặc điểm quan trọng của Kitô giáo. Bởi vậy trong giây
phút này chúng ta hãy cầu nguyện cho sự hiệp nhất, mặc dù có những khác biệt
trong lòng Giáo Hội, nhưng có thể và phải liên kết phải trở nên một hầu ước
vọng của Chúa Giêsu sẽ trở nên một sự thật.
Lạy Chúa,Chúa xây dựng Giáo Hội trên một tảng đá Phê
rô mong manh, để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.Hôm nay Chúa cũng
gọi chúng con theo Chúa, sống cho Chúa, đặt Chúa lên trên mọi sự: gia đình, sự
nghiệp, người yêu.Và Chúng con chẳng thể nào từ chối viện cớ mình kém đức kém
tài.Chúa cũng đưa chúng con đi xa hơn, đến những nơi bất ngờ, vì Chúa cần chúng
con ở đó.Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon, bỏ mái nhà êm ấm để lên
đường, hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa.Amen
Nhận xét