CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 3A MÙA CHAY 2014
Lời Chúa: Xh 17,3-7; Rm 5,1-2.5-8; Ga 4,5-42
…Người ta kể
rằng: có một người thợ đào vàng chết và lên thiên đàng. Ngay ở cổng thiên đàng,
thánh Phê rô hỏi:- Ở trần gian con làm nghề gì?- Anh ta thưa: Con làm nghề đào
vàng.- Thánh Phê rô nói: Trên thiên đàng đã có quá nhiều thợ đào vàng rồi.- Anh
ta đáp: Thưa ngài, xin cứ cho con vô, để con cai trị bọn nó, kẻo chúng tham lam
mà gây náo loạn thiên cung, làm sao dẹp loạn.- Nhờ dẻo miệng anh ta cũng được
thánh Phê rô cho vào thiên đàng. Anh ta đảo một vòng thiên đàng thì quả thật có
rất nhiều tay thợ đào vàng đang ở thiên đàng. Anh ta liền rỉ tai rằng: ở hoả
ngục vừa phát hiện ra một mỏ vàng mới. Các anh mau xuống đó mà đào. Thế là một
thoáng qua đi, các tay đào vàng đã bỏ thiên đàng, vác cuốc, vác xẻng nhảy bổ
xuống hoả ngục tìm vàng. Nhìn quanh nhìn quẩn chỉ còn lại một mình, anh cũng
cảm thấy đứng ngồi không yên. Anh liền xin phép thánh Phê rô cho anh xuống tham
quan một vòng hoả ngục xem sao. Thánh Phê rô mới bảo anh: đừng có mà ảo tưởng.
Chẳng có mỏ vàng nào ở hoả ngục đâu! Chỉ có sự chết mà thôi! Nhưng anh ta nói:
thưa ngài, chính con là người phao tin đồn đó, nhưng biết đâu ở đó lại có vàng
thật thì sao? Vì bọn kia đã ra đi mãi mà chẳng thấy đứa nào quay trở lại. Chắc là
có vàng thật! Nói xong, anh liền nhảy luôn xuống hoả ngục. Thế là cả đống, cả
chùm ở dưới hoả ngục.
…Lòng tham
của con người thật khôn cùng, sẵn sàng hy sinh cả hạnh phúc đời đời để thoả mãn
cái khát vọng thấp hèn trần gian mau qua.Có thể nói, đói khát vàng bạc, giầu sang chỉ là một trong muôn vàn cơn
đói khát đang hành hạ và giết chết hàng vạn người trên thế giới.
Dân
Do Thái trong Cựu Ước cũng đã trải qua kinh nghiệm về thiếu NƯỚC ở nơi bài đọc
1 hôm nay. Khi băng qua sa mạc cát nóng để trở về miền đất Hứa, họ đã hiểu được
nước gắn liền với sự sống của họ như thế nào. Đồng thời qua dòng nước vọt lên
từ tảng đá Horeb dưới cây gậy của Maisen, Chúa đã chứng tỏ Ngài là Đấng đem lại
sự sống cho họ…Và Thông Qua câu chuyện giữa Đức Giêsu và người phụ nữ bên bờ
giếng Giacóp, Đức Giêsu đã mặc khải cho CT hai điều:
Trước tiên, Đức Giêsu mặc
khải biết rằng: Ngài chính là Đấng Kitô, là Mêsia mà muôn dân mong đợi từ lâu.
Ngài chính là nguồn mạch phát sinh sự sống, nên gặp được Ngài là gặp được chính
nguồn sự sống bất diệt: “Ai uống nước này, sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi
cho sẽ không bao giờ khát nữa.Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một
mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời”. Như vậy, Đức Giêsu chính là “Nước
Hằng Sống”.
Thứ đến, Đức Giêsu mặc khải thêm:
đã đến lúc không còn chuyện phân biệt rằng Thiên Chúa của tôi và Thiên Chúa của
chị nữa. Không còn chuyện cùng một Thiên Chúa chúng ta thờ, nhưng lại chỉ thờ ở
đây mà không thờ chỗ khác. Vì thế, Đức Giêsu cất tiếng nói: “Nhưng giờ đã đến –
và chính lúc này đây, giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa
Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người
như thế”.
TIN MỪNG theo Thánh Gioan đã nói "vì chị đã có 5
đời chồng". Nói 5 đời chồng không có nghĩa là một mình thiếu phụ đã đi lập
gia đình với năm ông chồng liên tiếp. Nhưng có lẽ là 5 mối tình bất chính. Và
cả người thứ sáu cũng không thực sự là chồng, nhưng không ai thực sự là chồng
của chị. Chị là một phụ nữ trắc nết, bị xóm làng khinh miệt, loại trừ,nên chị
phải đi kín nước vào giữa trưa hè nắng, thay vì ban sáng hay chiều như bao phụ
nữ khác.Nhưng không ngờ chị lại gặp được Chúa Giêsu. Lần gặp này đã thay đổi
vận mạng cuộc đời của chị.
Chúa Giê su đã mở lối thoát cho chị ta thật nhẹ nhàng,
khi Chúa nói: "Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban và ai là người nói
với chị cho tôi xin nước uống, thì hẳn chị đã xin, và người ấy ban cho chị nước
hằng sống. Ai uống nước này sẽ không còn khát nữa". Người thiếu phụ này
hằng khao khát hạnh phúc và chị đã tìm sự thoả mãn trong lạc thú với nhiều
người đàn ông, thế nhưng vẫn không thoả mãn cơn khát trong lòng chị.Và Chúa đã
dẫn dắt chị đi từ ý niệm cụ thể vật chất đến siêu nhiên. Từ việc chính Chúa
khát nước giữa trưa hè đến sự khát cháy bỏng của tâm hồn khô cạn ơn thánh.
Có Triết gia người Đức, ông Schopennauer đã khám phá
ra rằng: "những lạc thú mà thế gian cống hiến cho con người cũng chỉ như
nắm cơm bố thí cho người hành khất, chỉ làm dịu cơn đói hôm nay, rồi ngày mai
lại đói."
Cha Anthony de Mello cũng nhận định tương tự:
"Việc thoả mãn dục vọng không giải thoát chúng ta khỏi dục vọng, nhưng tạo
thêm một dục vọng khác còn mãnh liệt hơn, để rồi cái vòng lẩn quẩn: khát khao - thoả mãn, thoả mãn - khát
khao... cứ tiếp diễn mãi không cùng"... lại càng ngày càng tăng
"đô" hơn. Và cứ thế, người ta phải chịu dày vò, thiêu đốt vì ngọn lửa
khao khát trong lòng mình.
Augustinô là
người mải mê tìm kiếm lạc thú trần gian suốt nhiều năm trường nhưng không gì
trên thế gian có thể lấp đầy trái tim khao khát của ngài, mãi đến tuổi 33, nhờ
ơn soi sáng và lời nguyện cầu liên lỉ của người mẹ thánh thiện là Mônica,
Augustinô mới tìm được Thiên Chúa là Đấng đem lại cho ngài niềm hoan lạc vô
biên. Bấy giờ lòng đầy hoan hỉ, Augustinô thưa với Chúa: "Lạy Chúa, Chúa
đã dựng nên con cho Chúa, vì thế hồn con mãi thổn thức khôn nguôi, cho đến khi
được nghỉ yên trong tay Ngài".
Mùa chay mời gọi chúng ta hãy tự kiểm điểm lại đời
sống của mình: tôi đang khao khát những gì? Tôi đã tìm được chúng chưa? Tôi
thường tìm thoả mãn về những điều gì? Điều đó có giúp tôi nên thánh hay đang
huỷ hoại tôi trong những cơn đói khát bất chính?...
Hằng ngày Chúa cũng đến thăm chúng ta qua thánh lễ,
qua Lời Chúa và các bí tích, nhưng liệu chúng ta đã tìm được nguồn suối ân sủng
của Ngài hay ta vẫn còn loay hoay ngụp lặn trong những ảo ảnh trần gian?
Nhận xét