CHIA SẺ LỜI CHÚA CN8 THƯỜNG NIÊN NĂM A2014
CHIA SẺ LỜI CHÚA CN8 THƯỜNG NIÊN NĂM A2014
Lời Chúa: Is 49,14-15; 1Cr 4,1-5; Mt 6, 24-34
Hơn bao giờ hết, thời nay có khá nhiều người đang sống trong khắc khoải
lo sợ. Người ta lo sợ an toàn thực phẩm,bệnh tật, tuổi già và các loại chết
chóc. Người ta lo sợ chiến tranh và vũ khí nguyên tử hạt nhân... Người ta lo sợ
những điều rủi ro làm mất tiền, mất tình và mất hạnh phúc. Cuộc sống đang trở
nên bấp bênh vô định.Và người ta dùng tới mọi phương tiện để miễn sao tìm thấy
được một sự bảo đảm an toàn. Từ những phương tiện chính đáng như các công ty
bảo hiểm đến những phương tiện kỳ cục và vô lý và trái niềm tin CÔNG GIÁO như
bói toán và kiêng cữ…
Tại thành phố
Paris có tới 15.000 thầy bói, hằng năm thu được những lợi tức đáng kể. Cứ ba
người Pháp thì lại có một người đi nghe bói toán và những chuyện nhảm nhí khác…Người
ta muốn biết trước hậu vận tương lai, nhưng mà tiền cho thầy bói chỉ chuốc thêm
lo vào mình. Sự sợ hãi vẫn còn đó, nó làm cho chúng ta dường như bị tê liệt. Và
sự lo sợ trở thành một tiếng kêu xin cần được cứu vớt và an toàn…
Có điều đáng tiếc là họ đã không biết đi tìm
sự cứu vớt và an toàn nơi Thiên Chúa vì họ cho rằng Thiên Chúa là một cái gì mơ
hồ và xa xôi. Bao lâu người ta không còn tin tưởng vào Thiên Chúa nữa, chắc chắn
người ta sẽ bị thất bại.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng quá lo lắng
cho mạng sống mình: sẽ ăn gì? mặc gì? ngày mai sẽ ra sao?, mà phải tin cậy vào
sự quan phòng chăm sóc của Thiên Chúa. Ngài đưa ra hai hình ảnh chứng minh sự
quan phòng liên lỉ của Thiên Chúa: chim trên trời, bông hoa huệ ngoài đồng,
chúng có đáng gì đâu, thế mà Thiên Chúa vẫn hằng nuôi nấng, để ý đến, huống chi
con người, đã được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa và được Chúa Giêsu Kitô
cứu chuộc bằng chính giá máu Ngài.
Đọc kỹ bản văn của Matthêu, chúng ta thấy có bốn lần Chúa Giêsu dạy
chúng ta đừng quá lo lắng đến nỗi mất tin cậy vào Thiên Chúa. Khi nói như thế,
Ngài muốn chúng ta đừng tìm bảo đảm nơi của cải nay còn mai mất, mà phải tìm
cái cốt yếu cho cuộc đời trước đã, rồi mọi sự khác sẽ được thêm cho. Lo lắng
quá cũng chẳng giải quyết được gì: "Dù có lo lắng đi nữa, hỏi có ai trong
các con kéo dài đời mình thêm được một vài gang tấc không?". Tín nhiệm
hoàn toàn vào Thiên Chúa không có nghĩa là sống trong thụ động, mà là cộng tác
với công việc của Thiên Chúa tùy ơn gọi của mỗi người.
Trong khi lo làm việc để nuôi thân và góp phần xây dựng gia đình và xã
hội, Chúa dạy chúng ta hãy đặt đúng chỗ công việc: việc nào trước, việc nào
sau. "Trước hết hãy lo tìm Nước Chúa và sự công chính của Ngài", lời
này đặt nền tảng cho người Kitô hữu trong việc chọn lựa: Thiên Chúa phải chiếm
chỗ ưu tiên trong con người và công việc của chúng ta, rồi đến việc cứu rỗi bản
thân và đưa người khác về với Chúa; đảo lộn trật tự này tức là đi ngược thánh ý
và chương trình của Thiên Chúa.
Tại Nam Hàn hồi xưa có tin quân Bắc Hàn
cùng với quân Liên Xô sẽ mở những cuộc tấn công vượt qua biên giới. Dân chúng
sống gần vùng phi quân sự vội vã đi mua sắm những nhu yếu phẩm như gạo,sữa, đường,
thuốc... Chỉ có những tiệm sách là im lìm không ai đặt chân tới, vì trong một
tình trạng căng thẳng như thế, sách vở chẳng có ích lợi chi. Thế nhưng, cũng có
một thiếu phụ bước vào và hỏi mua một cuốn sách Kinh Thánh và một cuốn sách giáo
lý công giáo. Người bán hàng sững sờ ngạc nhiên và hỏi: Một cuốn Kinh Thánh và
một cuốn giáo lý ích gì khi mà chiến tranh sắp bùng nổ. Nhưng người thiếu phụ
đã bình tĩnh trả lời: Những cuốn sách này ở mọi nơi và trong mọi lúc đều đem
lại lợi ích.
…Sống giữa một hoàn cảnh đầy lo âu sợ hãi, câu trả lời
của người thiếu phụ nói trên phải chăng làm cho chúng ta xúc động và cảm thấy
hổ thẹn?
*Có một nhà
hiền triết ghé thăm một người bạn quen. Thoạt khi tới cửa, thì con chó sủa
vang, đứa bé đang chơi ngoài sân, nhìn thấy người lạ, bèn chạy đi nép mình vào
vòng tay người mẹ. Nhà hiền triết càng tiến tới, thì đứa trẻ níu chặt lấy đôi
tay người mẹ…Thấy vậy, nhà hiền triết bèn nói: Đứa trẻ sợ hãi là chúng ta.
Người lạ mặt là số mệnh, còn vòng tay chở che là Thiên Chúa. Số mệnh nhiều khi
âm thầm từng bước tiến lại gần, khiến chúng ta sợ hãi, thế nhưng điều khôn
ngoan là hãy noi gương bắt chước đứa trẻ, biết nép mình vào vòng tay uy quyền
của Thiên Chúa. Tương lai càng đen tối, chúng ta lại càng phải níu chặt bàn tay
của Thiên Chúa. Sống dưới cái nhìn trìu mến của Ngài, chúng ta sẽ không còn sợ
hãi…
Số mệnh dù có
bẽ bàng thì cũng là thánh ý của Thiên Chúa. Nếu chúng ta có một đức tin mạnh
mẽ, chúng ta sẽ sẵn sàng đón nhận không kêu ca oán trách.
…Ước gì Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta tự kiểm thảo bản
thân xem từ trước đến giờ, chúng ta đã quá lo lắng đến vật chât hay đã luôn tín
nhiệm vào Thiên Chúa quan phòng? Xin Chúa cho chúng ta biết tìm kiếm trước hết
Nước Chúa và sự thánh thiện của ngài, và tin chắc rằng Chúa sẽ ban cho chúng ta
mọi sự khác mỗi khi chúng ta cần đến, vì Chúa là Cha chúng ta và hằng yêu
thương săn sóc chúng ta.Amen
Nhận xét