CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 28 THƯỜNG NIÊN C NĂM 2013
CHIA SẺ LỜI
CHÚA CN28TNC NĂM 2013
Lời Chúa: 2V 5,14-17; 2Tm 2,8-13; Lc 17,11-19
…Vào ngày 07/9/2004, hai người phụ nữ Ý tên Toretta và
Pari đã bị một nhóm người vũ trang bắt cóc khi họ đang làm công tác từ thiện
tại nước Irắc. Hai người phụ nữ này đều thuộc gia đình Công Giáo rất sùng đạo.
Cả nước Ý đã lo lắng cho số phận của 2 con tin. Khi đó,Đức Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II đã đưa ra lời thỉnh cầu với nhóm người bắt cóc xin hãy vì lòng nhân
đạo mà thả 2 người phụ nữ ra.Vơí mọi cố gắng của chính phủ Ý trong việc đối
thoại và thương lượng với nhóm người bắt cóc, cuối cùng 2 người phụ nữ đã được
thả tự do vào ngày 28/9/2004, sau 3 tuần bị giam giữ…Vào ngày 05/10/2004, cô
Toretta và Pari đã cùng gia đình đến Vatican xin triều yết Đức Thánh Cha. Họ
quỳ gối trước mặt ngài để cám ơn ngài đã cầu nguyện và lên tiếng can thiệp để
họ được trả tự do. Trước tin vui này, Đức Giáo Hoàng đã cùng với gia đình 2
người phụ nữ dâng lời cảm tạ Thiên Chúa.
…Cuộc đời Chúa Giêsu là bài ca tạ ơn.Lúc còn sinh thời
Chúa Giêsu thường tìm đến nơi thanh vắng để cầu nguyện với Chúa Cha. Nhưng khi
biểu lộ tâm tình tạ ơn thì Ngài lại thực hiện công khai trước mặt mọi người. Tin
Mừng cho CT biết Trước khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa cầm lấy bánh,
dâng lời tạ ơn rồi phân phát cho mọi người. Trong bữa Tiệc Ly, khi lập bí tích
Thánh Thể, Ngài cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ.
Đứng trước nấm mồ Lazarô, trước khi làm cho
anh ta sống lại, Chúa Giêsu đã dâng lời cảm tạ Thiên
Chúa…Cả cuộc sống của Chúa Giêsu là một lễ tạ ơn liên lỉ. Vì thế, ngày hôm nay,
khi dâng lễ tạ ơn mỗi ngày, chúng ta có dịp sống lại tâm tình tạ ơn của Chúa,
là tâm tình của Người Con dâng lên Chúa Cha.
Bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm
nay thuật lại câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành mười người phong cùi, nhưng chỉ
có một người trở lại để tạ ơn Chúa. Và thật trớ trêu, đó lại là một người xứ
Samaria, một người dưới mắt người Do thái là một kẻ ngoại giáo! Đó là một điều
đáng buồn, đến nỗi Chúa Giêsu phải thốt lên: “Chớ thì không phải cả mười người
được lành sạch cả sao? còn chín người kia đâu?”.
Đức Giêsu đã chiếu cố đến cả mười người phong cùi, dù họ là người
Do-thái hay là người Samari. Tuy nhiên cách Người chữa lành đòi hỏi sự cộng tác
nghiêm túc của con người. Trước tiên, các bệnh nhân phải đi trình diện với các
tư tế, y như thể họ đã lành: họ phải chứng tỏ đức tin bằng cách vâng lời Người
mà đi đến với các vị lãnh đạo có quyền cho họ được tái tháp nhập vào trong cộng
đồng. Sau đó, điều mà Đức Giêsu chờ đợi chứ không truyền lệnh: họ phải chứng tỏ
đức tin vào Người bằng cách nói lên tâm tình biết ơn. Chỉ có một người bị coi
là bội giáo, coi như kẻ ngoại, là người Samari, đã quay trở lại cám ơn, tức là
nhìn nhận rằng điều tốt lành mình có được là do một mình CHÚA. Chỉ khi thực
hiện được cả
hai điều này là vâng lời và cám ơn Thiên Chúa, người ta mới
thực sự được lành mạnh trọn vẹn.
Đức tin phát sinh từ việc nhận biết ân huệ Thiên Chúa ban và được diễn
tả ra bằng tiếng “cám ơn” không ngừng. Khi nhìn nhận người Samari đã được đức
tin chữa lành, Đức Giêsu đã công nhận chỉ có anh này mới được chữa lành hoàn
toàn.
…Ngạn ngữ người Pháp nói: “Lòng biết ơn là trí nhớ của
trái tim”. Ngạn ngữ người Anh nói: “Cho người có lòng biết ơn là cho vay”…Lời
tạ ơn Thiên Chúa của chúng ta là những bông hoa đẹp đẽ nhất của tấm lòng mà
chúng ta dâng cho Chúa mỗi ngày. Vì như (Kinh Tiền Tụng Chung, IV) nói: “thật
ra, Chúa không cần chúng ta ca tụng, nhưng được tạ ơn Chúa lại là một hồng ân
cao cả, vì những lời ca tụng của chúng ta chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại
cho chúng ta ơn cứu độ muôn đời”.
…Trong xã hội văn minh, dường như hai tiếng cám ơn
liên tục được phát ra làm ấm lòng người nghe và làm tăng thêm giá trị của người
nói. Người biết nói tiếng cám ơn, khi được người khác làm ơn cho mình, cả trong
những điều nhỏ nhặt, được đánh giá là người có văn hoá, văn minh.
Vì thế, thánh Bernađô đã nói:Sự
vô ơn là một bức tường ngăn cách giữa Thiên Chúa và tạo vật, là một chiếc đập
ngăn chặn nguồn suối với dòng sông.
Hơn ai hết, chính Chúa Giêsu đã nên mẫu mực cho chúng ta về lòng biết
ơn Thiên Chúa và cả cuộc đời của Ngài luôn vang lên lời tạ ơn Thiên Chúa
Cha.Bài ca tạ ơn đó cũng đã ngân lên từ môi miệng của Mẹ Maria qua lời kinh
Magnificat, ông Zacaria nơi kinh Benedictus và vẫn phải được tiếp tục ngân vang
trong tâm hồn những người tín hữu hôm nay,nếu CT muốn làm môn đệ CHÚA GIÊ SU.
Chuyện kể để kết:
Chuyện kể rằng có hai thiên thần được Thiên Chúa sai xuống trần, một vị
có nhiệm vụ thu gom những lời cầu khẩn van xin của con người; còn vị kia thì đi
thu nhặt những lời tạ ơn người ta dâng lên Chúa.
Chỉ vài giờ sau, vị thiên thần có nhiệm vụ thu gom lời cầu nguyện van
xin của nhân loại vội vã trở về vì hai va-li lớn của ngài đầy cứng và nặng
trịch những lời cầu khẩn, khiến ngài hầu như không cất cánh nổi để bay về.
Chờ mãi không thấy thiên thần kia trở lại, Thiên Chúa lại sai một vị
thiên thần khác xuống thế kiếm tìm, thì mới hay là thiên thần thứ hai đang rảo
khắp phố phường, khắp hang cùng ngõ hẻm suốt cả tháng trời mà chẳng gom góp
được bao nhiêu lời tạ ơn nên còn phải lặn lội đến những nơi xa xôi hiểm trở may
ra có thể kiếm thêm được ít gì nữa chăng…
Nhận xét