CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH NĂM C2013/CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH
CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH NĂM C2013/CHÚA NHẬT
CHÚA CHIÊN LÀNH
L.C:Cv
13,14.43-52; Kh 7,9.14b-17; Ga 10,27-30
…Anh chị em
thân mến, chúng ta vẫn quen gọi các giám mục, các linh mục là các mục tử hay chủ
chăn, và anh chị em giáo dân cũng vẫn quen nhận mình là “con chiên”. Kiểu nói nầy
bắt nguồn từ trong Kinh Thánh. Ngay từ thời Cựu Ước, tiên tri Êzêkiel đã dùng
hình ảnh đàn chiên và chủ chiên để báo trước rằng: chính Chúa sẽ đến chăn dắt
dân Israel như mục tử chăn dắt đàn chiên, thay thế hết các người lãnh đạo dân từ
trước đến nay. Khi Chúa Giêsu đến, Ngài đã xưng mình là mục tử và là mục tử tốt
lành, đích thực, khác với những kẻ chăn thuê, những mục tử giả,như TM hôm nay
cho CT biết.
Cũng Tin Mừng hôm nay vắn tắt có bốn câu nói về “con chiên” nhiều hơn
là chủ chiên, tức là nói về “người giáo dân” hơn là hàng giáo sĩ. Người giáo
dân là con chiên của Chúa Giêsu, là người biết “nghe tiếng Chúa”, dám “bước
theo Chúa” để không bao giờ phải hư mất, nhưng “được sống đời đời”.
Trước đây, anh chị em có nghe nói mình là “con chiên của các cha” thì lấy làm thường tình, chẳng thắc mắc gì.
Nhưng ngày nay, hình ảnh con chiên dễ làm cho người ta hiểu lầm và mặc cảm cho
là hạ phẩm giá con người giáo dân:Người ta là con người mà coi như con vật,coi
giáo dân còn ấu trĩ và thụ động trong Giáo Hội.
Cách đây mấy chục năm, Đức Hồng Y
Gasquet trong một cuốn sách nói về người giáo dân, có kể câu chuyện
như sau: Một người sắp theo đạo hỏi linh
mục về vai trò của giáo dân trong Giáo Hội như thế nào? Linh mục trả lời: “Giáo
dân có hai vai trò: một là quỳ gối trước bàn thờ, hai là ngồi quay mặt về tòa
giảng”. Và Đức Hồng Y Gasquet hóm hỉnh viết thêm: “Người ta quên mất một vai
trò thứ ba, đó là móc ví tiền ra”…
Câu chuyện trên phản ảnh một quan niệm lệch lạc về địa vị giáo dân. Vai
trò của người giáo dân bị giản lược vào mấy việc: xem lễ, nghe giảng và góp tiền
vào nhà thờ!Ngày nay, Công Đồng Vatican II đã quan niệm Giáo Hội trước tiên là
“Dân Thiên Chúa”. Giáo Hội trước hết là giáo dân chứ không phải Giáo hoàng,
Giám mục hay Linh mục. Ngày nay, giáo dân phải đứng hàng đầu trong Giáo Hội.
Nói như thế không có nghĩa là giáo dân điều khiển tất cả, nhưng có nghĩa là giáo
dân phải lãnh phần trách nhiệm sống đạo chủ động của mình, như những người trưởng
thành giữa xã hội ngày nay.
Sống đạo trong xã hội “dân chủ tập thể” hôm nay dĩ nhiên giáo dân vẫn
phải là những “con chiên” của Chúa, hiền lành yêu thương, đừng hung bạo ác ôn,
nhưng cũng phải từ bỏ thái độ ấu trĩ, vô trách nhiệm và thụ động.
…Dương Ân Điển là đứa trẻ bị bỏ rơi, người ta nhặt được
nó ở một quầy bán thịt, trong cái chợ nghèo vùng núi miền nam đảo Đài Loan. Câu
chuyện thương tâm này xảy ra năm 1974, ấy là lúc vừa lọt lòng, em đã không có
hai cánh tay, chân phải thẳng đơ không thể co duỗi.
Thế mà, 25 năm sau, đứa bé tàn tật bất hạnh ấy đã trở
thành nhà danh họa tài ba, chuyên vẽ tranh bằng chân và miệng. Cô đã tổ chức
nhiều cuộc triển lãm ở Mỹ và Nhật, và là thành viên của Hiệp Hội quốc tế những
người vẽ tranh bằng chân và miệng…Cuộc đời cô thay đổi nhanh chóng như thế,
thành công rực rỡ như thế, cũng là nhờ mục sư Dương Húc và vợ ông là Lâm Phương
Anh nhận nuôi. Đặc biệt là ông Tưởng Kinh Quốc đã cho cô đi giải phẫu chỉnh
hình cột sống, nắn chân phải, sửa đường làm cầu cho cô dễ dàng đi tới trường.
Ông đã nói với cô: “Cháu không có tay, nhưng còn chân, và có thể làm được rất
nhiều việc”. Chính tình thương, sự chăm sóc, và lời động viên của ông Tưởng
Kinh Quốc đã thay đổi số phận của một con người.
…“Chiên của
tôi thì nghe tiếng tôi, tôi biết chúng và chúng theo tôi”.Thiên Chúa là chủ chiên nhân lành, Người yêu thương mỗi
người chúng ta bằng một tình yêu cá biệt, cho dù chúng ta có què quặt đui mù,
có xấu xa đốn mạt đến đâu, mỗi người chúng ta đều có chỗ đứng độc nhất vô nhị
trong tình yêu bao bọc của Chúa; mỗi người chúng ta đều có vị trí đặc biệt
trong trái tim yêu thương của Người…Vâng, chiên của Chúa thì nghe Chúa, biết
Chúa và theo Chúa.
- Nghe
Chúa chính là lắng nghe Lời Chúa qua Kinh Thánh, nơi giáo huấn của Giáo
Hội, và những ơn soi sáng trong tâm hồn mình. Nghe Chúa chính là để có một mối
tương
giao thân tình hữu cơ sống động với Người, và nhất là để tin vào Người.
Thánh
Phaolô viết: “Có đức tin là nhờ nghe giảng, mà nghe giảng là nghe công bố lời Đức
Kitô”.
- Biết
Chúa không chỉ là học hỏi và suy niệm theo nghĩa tri thức, mà chính là
hiểu biết sâu xa, yêu mến thân tình, đến nỗi kết hợp cả thân xác lẫn tâm hồn.
Chính tình yêu mới làm cho chúng ta nhận biết Chúa một cách đích thực đến nỗi
có thể đoán biết cả thánh ý Người.
-Theo
Chúa chính là một thái độ hoàn toàn tự do, tự nguyện dấn thân, và trao
phó thân phận cho duy một mình Người. Theo Chúa cũng chính là từ bỏ, từ bỏ con
người cũ, nếp sống cũ,đường lối cũ.Các môn đệ đã bỏ mọi sự, Mađalêna đã bỏ đường
tội lỗi, Augustinô đã bỏ đời trụy lạc, để đi theo Người…
-Nghe
Chúa, biết Chúa và theo Chúa để được những gì? Đức Kitô đã trả lời:
“Tôi ban cho chúng sự sống đời đời, không bao giờ chúng phải diệt vong và không
ai cướp được chúng khỏi tay tôi”. Đoàn chiên đi theo chủ chiên nhân lành thì đồng
cỏ xanh với dòng suối mát chắc chắn phải là đích đến của chúng, vì chủ chiên
Giêsu chính là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Người không những ban cho chúng
ta sự sống đời đời mà còn bảo đảm sự sống ấy chắc chắn không thể mất được.Amen
L.M
G.B Nguyễn Ngọc Nga
Địa Chỉ Liên Lạc Hiện Hành:
L.M G.B Nguyễn Ngọc Nga
Nhà Thờ Giáo Xứ Dụ Thành
Thôn Hoàng Dụ. - Xã Kỳ Khang
Huyện Kỳ Anh- Tỉnh Hà Tĩnh - Việtnam
Di động : 0912 487 646 và 0974747108,
nick chat: jbngocnga@yahoo.com
https://twitter.com/Nguyen Ngoc NgaĐịa Chỉ Liên Lạc Hiện Hành:
L.M G.B Nguyễn Ngọc Nga
Nhà Thờ Giáo Xứ Dụ Thành
Thôn Hoàng Dụ. - Xã Kỳ Khang
Huyện Kỳ Anh- Tỉnh Hà Tĩnh - Việtnam
Di động : 0912 487 646 và 0974747108,
nick chat: jbngocnga@yahoo.com
Nhận xét